Lăng Tiểu Ngư đã bị nghi oan, tứ đại tông môn chính giáo đã bị người lợi dụng, theo lý điều đó sẽ khiến cho danh vọng của bọn họ suy sụp trầm trọng. Nhưng "may" sao, nhờ vào thân phận "hung linh Thái cực - đại hoạ Song Ngư" kia của Lăng Tiểu Ngư mà hết thảy sai lầm đều được bù đắp.
Cơ Thành Tử, hắn vẫn như cũ được mọi người tôn trọng, hôm nay vẫn là lãnh tụ chính giáo.
Còn Lăng Tiểu Ngư... Từ nạn nhân hắn bỗng biến thành tai ương, thành đại hoạ, một kẻ mà "có chết cũng chẳng đáng tiếc thương".
Thiên hạ chính giáo, từ trên xuống dưới, ai ai cũng đều cầu mong như vậy, mong rằng cái hoạ Song Ngư kia đã bị diệt trừ.
Phàm nhân thế tục lại càng không phải nói. Bọn họ oán than, ra sức mà nguyền rủa hắn.
Sao không oán, không nguyền cho được khi mà chính Lăng Tiểu Ngư hắn là kẻ đã đưa đến tai ương, đã hại chết muôn vạn người?
Chính giáo, bọn họ đã bảo với thế tục phàm nhân như thế. Tội, hết thảy đều là của Lăng Tiểu Ngư, của Chu Đại Trù...
...
Lăng Tiểu Ngư hôm nay, có thể nói đồng minh chẳng mấy mà địch nhân thì nhiều, như ong, như kiến, đâu đâu cũng thấy. Bọn họ mắng chửi, bọn họ cầu mong, hi vọng rằng sẽ không bao giờ còn thấy hắn xuất hiện trên cõi đời này nữa.
Nhưng... Trời dường như lại chẳng mấy khi chiều người.
Trái với mong muốn của thiên hạ chính giáo, của thế tục phàm nhân, Lăng Tiểu Ngư - kẻ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049047/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.