Sư phụ thì bị giữ tại Kim Kiếm, nghĩa muội của sư phụ là Lăng Ngọc Yến cũng đã bị đưa đi, vậy mà Lâm Chí Viễn hắn chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn..
Bởi người tới là Cơ Thành Tử; đứng trước chưởng môn, Lâm Chí Viễn hắn chẳng có quyền hành can thiệp. Đấy là lý do mà hắn dùng để biện minh cho mình.
Nhưng...
Khoảnh khắc nhìn thấy Chu Đại Trù chỉ vừa nghe kể xong thì đã liền chuyển thân hướng đỉnh Kim Kiếm lao đi, Lâm Chí Viễn hắn mới nhận ra rằng bản thân mình thật quá ư nhu nhược. Chưởng môn thì sao? Lẽ nào đối với ân sư, với Lăng Ngọc Yến, một chút cố gắng cầu tình hắn cũng không thể?
Thầm tự trách, cùng với sư muội Mộng Kiều của mình, Lâm Chí Viễn tăng thêm chút lực.
Khoảng cách chẳng tính xa nên nháy mắt, thân ảnh Chu Đại Trù đã hiện ra ngay trước mặt...
...
"... Sư huynh, cho đệ vào!".
"Đại Trù, đừng làm loạn nữa".
"Sư huynh...!".
Mặc cho Chu Đại Trù thiết tha khẩn cầu, Đồ Tự vẫn trước sau như một, đều lắc đầu từ chối.
Hắn bảo: "Đại Trù, đệ hãy về đi. Quỷ diện nhân là vấn đề hệ trọng, trưởng bối phía trên tự biết sắp xếp".
"Sắp xếp?".
Chu Đại Trù ẩn ẩn tức giận: "Đem sư phụ đệ giam giữ, lại còn bắt Yến cô cô, đấy là an bài thoả đáng sao?!".
"Sư huynh, đệ muốn gặp chưởng môn sư bá để hỏi rõ. Cho đệ vào!".
"Đồ Tự sư huynh." - Vừa mới đến, Lâm Chí Viễn cũng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049000/chuong-441.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.