"Roẹt...".
"Roẹt...".
...
"Ầm!".
"Ầm!".
...
Mặc dù hiện trời đang giữa trưa, nhưng do mây đen che phủ, mưa rơi nặng hạt, thế nên quang cảnh núi Kim Kiếm thoạt trông có phần u ám.
Trên những con đường mòn, ở những khu vực môn nhân thường tụ tập, lúc này cũng đã hoàn toàn vắng vẻ.
Âu cũng phải. Tiết trời như vầy, ai mà thích cho được?
Tuy nói tu sĩ thông hiểu đạo pháp, có thể dùng pháp lực bày ra một tầng phòng hộ để che chắn cơ thể, nhưng nếu không cần thiết thì cũng chả ai muốn dùng. Chỗ khô ráo phải đâu chẳng có, việc gì phải ra đứng ngoài mưa như vậy? Tán gẫu hay là tu luyện, hết thảy đều có thể vào trong động, phòng ốc hoặc là hành lang, những mái đình kia mà...
Đỉnh Kim Kiếm bây giờ là vậy, nhìn bên ngoài chỉ thấy cây cỏ, những toà kiến trúc. Người ư? Bất quá vài ba thân ảnh.
Chu Đại Trù, Lâm Chí Viễn, Mộng Kiều, bọn họ chính là những người nằm trong số ít ỏi đó.
Tính ra thì hôm nay đã là ngày thứ tư bọn họ có mặt tại đỉnh Kim Kiếm. Suốt ba ngày vừa qua, bọn họ đều ở yên một chỗ, quỳ gối cầu xin. Tiếc rằng kết quả... Cơ Thành Tử, hắn vẫn giữ nguyên ý định, nhất quyết không thả Lăng Thanh Trúc và Lăng Ngọc Yến. Trái lại, hắn còn cùng với Tam Tiên Đảo, Cửu Hoa Cung, Lam Yên Tự đề ra đối sách, âm thầm bố trí bẫy rập chờ đón Lăng Tiểu Ngư...
...
"Ầm!".
"Ầm!".
...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2049001/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.