"Buông ra!".
Thân ảnh Lăng Tiểu Ngư vừa mới đáp xuống đất thì trong vòng tay hắn, Thiên Hồ Nguyệt đã liền vùng ra. Thái độ rất chi là khó ưa.
Nàng nói: "Lăng Tiểu Ngư, phiền ngươi sau này đừng có tự tiện động vào tỷ muội chúng ta nữa".
"Nguyệt cô nương, ta cũng chỉ mang hai người xuống thôi".
"Nhất thiết phải quàng tay ôm lấy?".
"Cái đó...".
Trước lời chất vấn nọ, Lăng Tiểu Ngư quả có chút khó biện minh. Bởi xét theo lý thuyết thì hắn không nhất thiết phải đụng chạm thân mật như vậy. Chỉ là... Quàng tay ôm lấy chẳng nhanh gọn hơn ư?
"Thôi bỏ đi...".
Chả muốn đôi co với Thiên Hồ Nguyệt làm gì, Lăng Tiểu Ngư quay lưng bước qua chỗ khác. Dưới dòng thác hùng vĩ, hắn im lặng chờ đợi...
...
"Oành...!".
"Ầm...!".
"Ầm...!".
Thời gian không tính lâu, chỉ sau vài phút thì những tiếng bạo liệt thi nhau cất lên. Tiếp đấy, cả thạch sơn rung chuyển, một mảng lớn đất đá rơi xuống. Có cái thậm chí còn bay tới tận đầu Lăng Tiểu Ngư.
Tất nhiên, Lăng Tiểu Như sẽ không đứng yên mà dang tay đón nhận. Thần niệm khẽ động, bằng vào thân pháp cao minh của mình, nháy mắt hắn đã dịch chuyển sang vị trí khác, sát bên hai tỷ muội Thiên Hồ Nguyệt - Thiên Hồ Cổ.
Chẳng phải tự dưng, đều có mục đích cả. Sở dĩ Lăng Tiểu Ngư hiện thân ở đây, lý do là bởi cái chỗ này, nó nằm trong phạm vi rơi xuống của một tảng đá lớn khác. Bình thường thì không sao, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048927/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.