"Ồ...".
Lăng Tiểu Ngư tỏ ra bất ngờ.
"Cổ Cổ, có thể đưa ta xem thử một chút không?".
Rất hào phóng, Thiên Hồ Cổ đưa ngay.
Trong lúc Lăng Tiểu Ngư đang im lặng nhìn ngắm, nàng khẽ động thần niệm, lấy từ giới chỉ ra thêm ba quả nữa. Giống như quả đầu tiên, ba quả này cũng có màu đen, hình thù xấu xí.
"Tiểu Ngư, trong giới chỉ của ta vẫn còn rất nhiều. Ngươi cứ ăn tự nhiên đi".
Ngồi ở ghế kế bên, Gia Gia đảo nhẹ tròng mắt, lặng lẽ thò tay ra lấy linh quả.
"Bép!".
Thật không may, hành vi lén lút của Gia Gia nó đã bị người phát hiện. Và một cái khẽ tay chính là hình phạt vừa dành riêng cho nó.
"Cổ Cổ ngươi làm gì vậy? Sao lại đánh ta?".
Thiên Hồ Cổ chẳng nghĩ mình sai. Nàng bảo: "Linh quả của ta, ngươi muốn ăn thì phải hỏi ý kiến ta".
Đuối lý, Gia Gia miễn cưỡng mở lời: "Vậy... cho ta một quả nữa đi".
"Không cho".
Nhận được câu trả lời phũ phàng nọ, Gia Gia khó tránh sinh ra khó chịu. Giọng bất bình, nó nói: "Cổ Cổ ngươi như thế là sao? Không phải mới rồi ngươi bảo trong giới chỉ của ngươi vẫn còn rất nhiều linh quả, có thể ăn thoải mái ư?".
"Mấy lời đó là ta nói với Tiểu Ngư, đâu có nói với Gia Gia ngươi".
"Ngươi...".
...
"Thật ra ngươi cũng không cần tức giận." - Nét mặt thay đổi, Thiên Hồ Cổ gợi ý - "Linh quả của ta không phải là không thể cho ngươi. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048903/chuong-344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.