"Sư huynh, sư phụ đã xảy ra chuyện gì?!".
"Sư phụ... sư phụ bị thương rất nặng, cả người đầy máu... Sắp không xong rồi!".
Lời của Chu Đại Trù chẳng khác nào một nhát búa giáng xuống đầu Lăng Tiểu Ngư, làm hắn chết lặng. Trong vài giây. Chừng khi "thanh tỉnh" được đôi chút, hắn mới tóm lấy đôi vai sư huynh mình, hỏi gấp: "Sư phụ đang ở đâu?!".
"Trong... Trong động Huyền Âm! Chưởng môn sư bá đưa sư phụ về...".
Mấy lời sau cùng của Chu Đại Trù, Lăng Tiểu Ngư có lẽ đã không thể nào nghe đực nữa. Đơn giản là vì bây giờ, thân ảnh hắn đã ở cách rất xa rồi.
...
Từ Phị Tinh Đới Nguyệt Động tới Huyền Âm Động, khoảng cách cũng chẳng xa xôi gì mấy, lại cộng thêm tốc độ xé gió của mình nên rất nhanh chóng, Lăng Tiểu Ngư đã có tại động Huyền Âm.
Trước cửa động lúc này có hai người đang đứng chờ, đích xác là Mộng Kiều và Lâm Chí Viễn. Bọn họ nhìn thấy Lăng Tiểu Ngư chạy tới thì liền tiến ra, ý tứ ngăn cản.
"Sư tỷ, sư phụ?!".
Tuy Lăng Tiểu Ngư hỏi rất ngắn gọn nhưng dựa vào nét mặt khẩn trương vương nỗi sợ hãi kia của hắn, Mộng Kiều và Lâm Chí Viễn há đâu lại không hiểu được. Mộng Kiều đáp: "Sư phụ bị thương rất nặng".
"Sư phụ...".
Lăng Tiểu Ngư chững lại một vài giây, kế đấy thì sấn tới, toan chạy thẳng vào bên trong động.
"Tiểu Ngư!".
Ngay lập tức, Mộng Kiều và Lâm Chí Viễn liền can ngăn. Lâm Chí Viễn vừa níu giữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048705/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.