Lưu Cảnh Thiên đã tự rời khỏi Ngũ Kiếm Đài. Hắn đã nhận thua. Có lẽ hắn đây là vì muốn cảm tạ Chu Đại Trù, cũng có thể hắn chỉ đơn thuần là không muốn vì tiến vào chung kết mà phân tâm để rồi bỏ lỡ cơ hội lĩnh ngộ phong chi ý cảnh. Cần biết sự cảm ngộ không phải dễ dàng chạm tới, một khi bỏ qua, chưa biết chừng cả đời cũng chẳng tìm lại được nữa.
Nhưng, bất kể nguyên do là gì đi nữa thì kết quả đưa tới vẫn chỉ có một: Thay vì Lưu Cảnh Thiên thì người đã tiến vào vòng chung kết là Chu Đại Trù. Còn Lưu Cảnh Thiên, hắn sẽ cùng với Giang Hạc của Liệt Kiếm Phong và Lăng Tiểu Ngư của Trúc Kiếm Phong tranh đoạt vị trí thứ tư và năm.
Tại vòng đấu của nhánh thua này, nếu như Lăng Tiểu Ngư rút được phiếu trống thì không nói làm gì, tối thiểu hắn sẽ giữ được vị trí tốp năm, vừa vặn với mục tiêu ban đầu; tuy nhiên, nếu người rút được phiếu trống không phải hắn, cũng không phải Lưu Cảnh Thiên, như vậy chỉ e là... khó lòng sở nguyện.
Lăng Thanh Trúc, nàng chính là lo đến vấn đề này.
"Hy vọng chuyện không xấu tới mức đó. Tiểu Ngư Nhi chắc là sẽ chẳng đen đủi đến thế đâu nhỉ...".
...
Trận thi đấu thứ hai của vòng thi đấu thứ hai đã kết thúc trong bất ngờ như vậy. Bằng một cách mà ngay đến chính bản thân mình cũng không tài nào mường tượng nổi, Chu Đại Trù đã chen chân vào tốp ba của kỳ đại hội này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048662/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.