Cho tới lúc này, sau hai vòng đấu, được Lăng Tiểu Ngư sử dụng vẫn chỉ đơn thuần là lực lượng ở cảnh giới vấn đỉnh trung kỳ, đạo thuật bất quá chỉ là Thiên Diệp Thủ. Đại Bi Thiên Diệp cùng nguồn lực lượng thần bí ẩn chứa bên trong hai vết bớt hắc bạch song ngư kia, từ đầu tới cuối hắn đều chưa đá động một chút nào.
Lát nữa, nếu buộc lòng, hắn có lẽ sẽ sử dụng. Được dùng thì tất nhiên chỉ có thể là Đại Bi Thiên Diệp. Riêng với lực lượng thần bí từ đôi hắc bạch song ngư, Lăng Tiểu Ngư hắn thật là không dám đụng tới.
Đối với Đại Bi Thiên Diệp, dẫu có bị người truy hỏi thì hắn còn biết đường giải thích, chứ phần hắc bạch song ngư...
Vì hai vết bớt này mà Lăng Thanh Trúc đã từng chĩa kiếm vào hắn. Nàng đã từng cảnh bảo rõ là nếu hắn có liên quan đến hung linh thì nàng sẽ thẳng tay tiêu diệt. Mặc dù Lăng Tiểu Ngư hắn không nghĩ bản thân là hung linh chuyển thế, nhưng... hắn vẫn lo sợ...
...
Thân ảnh Đồ Tự đã biến mất, Giang Hạc cũng chẳng còn. Trên Ngũ Kiếm Đài lúc này, ở lại cũng chỉ có hai người: Lăng Tiểu Ngư và Lưu Cảnh Thiên.
Vết thương tạm thời đã được xử lý ổn thỏa, Lưu Cảnh Thiên đứng nhìn đối thủ một lúc, trên người vạt áo không gió tự lay.
Dưới ý niệm của hắn, bảo kiếm Thanh Khâu một lần nữa hiện ra.
"Lăng sư đệ, xin mời".
Trước thái độ thản nhiên tùy tiện nọ của Lưu Cảnh Thiên, Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-mon/2048663/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.