Lâm Tịch và đám người Cao Á Nam đi lại trong gió tuyết.
- Thật ra ta vẫn không yên lòng về Trương Bình.
Biên Lăng Hàm nhìn lăng Đông Cảnh to lớn đằng trước, trầm giọng nói:
- Mặc dù hắn ta đã giao toàn bộ điều quan trọng nhất của núi Luyện Ngục cho ngươi, ta cũng biết bây giờ mà nghi ngờ hắn là không công bằng với hắn. Hắn ở núi Luyện Ngục nhất định đã chịu nhiều đau khổ, nhưng không phải chỉ một mình hắn chịu cảnh đó. Ai cũng gặp khó khăn, nhưng sự lạnh lùng của hắn lại khiến chúng ta lầm tưởng rằng hắn thậm chí không muốn gặp chúng ta.
- Ta hiểu ý của ngươi. Ngươi rất muốn có một người bạn mở lòng với ngươi, cho dù hắn chỉ luôn luôn nói về khó khăn. Nhưng chúng ta không thể thay thế cho nhau, không thể cảm thụ được kinh nghiệm của hắn ở núi Luyện Ngục, nên chúng ta không thể cảm thụ được tình cảm thật sự của hắn.
Lâm Tịch quay đầu nhìn Biên Lăng Hàm. Đây là một cô gái trông rất gầy yếu, nhưng thực ra lại vô cùng kiên cường, nếu như cô gái này muốn làm quan văn, nhất định Vân Tần sẽ có thêm một danh thần như Lưu Học Thanh.
Hắn hơi cảm thán nói:
- Thật ra ta cũng không thích hắn thay đổi như vậy, nên chúng ta cần nhiều thời gian hơn để tiếp nhận.
Sau khi dừng lại một hồi, hắn lại nhìn Biên Lăng Hàm, chân thành nói:
- Bởi vì chúng ta là bằng hữu, chúng ta cũng sợ sẽ mất hắn, nên chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098347/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.