Tần Tích Nguyệt đang nhìn Trương Bình.
Trương Bình cũng nhìn Tần Tích Nguyệt.
Ở núi Luyện Ngục lâu như vậy, hắn thậm chí quên đi cách cười như thế nào, thậm chí còn quên đi sự vui mừng khi gặp lại những đồng bạn thân thiết năm xưa, trái tim của hắn tựa như đã bị sắt thép bao quanah. Cho đến khi đối mặt với ánh mắt của Tần Tích Nguyệt, trái tim của hắn mới khẽ rung động.
Sau khi Lâm Tịch nói xong, hắn khẽ rủ đầu xuống, không nhìn Tần Tích Nguyệt nữa. Đợi một lát sau, hắn không trả lời vấn đề của Lâm Tịch, chỉ nói:
- Ta biết các ngươi đang lo lắng cái gì.
Biên Lăng Hàm khẽ nhíu mày, nàng cảm thấy thái độ của Trương Bình vô cùng lạnh lùng.
Lâm Tịch nghiêm mặt lại, nhìn Trương Bình, chân thành nói:
- Chúng ta chỉ muốn ngươi thật sự trở lại.
Tất cả mọi người đều hiểu tình cảm tha thiết và ý nghĩa trong câu nói của Lâm Tịch, đồng thời hiểu rằng sự trở về của Lâm Tịch cũng không chỉ là bao gồm Trương Bình trở về lãnh thổ Vân Tần như vậy.
Trương Bình trầm mặc một hồi, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn Lâm Tịch, nói:
- Ta còn cần trở về núi Luyện Ngục một khoảng thời gian.
Lâm Tịch cảm thấy vô cùng vui mừng, nên hắn chỉ gật đầu mà không nói gì.
Trương Bình hơi mỏi mệt lấy tay xoa huyệt thái dương của mình, sau đó hắn ta hơi lạnh lùng nói:
- Núi Luyện Ngục vẫn chờ ta thay đổi, có những kẻ tù tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ma-bien/3098345/chuong-785.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.