“Thật sự nguyện ý gả cho ta sao? Không phải giả ý lừa gạt ta đó chứ?” Bùi Dực nghi ngờ nhìn Thẩm Diên, hơi không tin.
Lúc trước hắn bị nàng lừa gạt qua, không muốn lại trải qua một lần quá trình từ tràn ngập hy vọng đến mức tận cùng thất vọng. Cái loại cảm giác này chênh lệch thật lớn, gần như tưới sạch tất cả nhiệt tình trong lòng hắn.
Thẩm Diên rũ mắt, trông thấy đôi mắt đen bi thương của hắn thì đột nhiên hơi áy náy. Nàng do dự một lát rồi cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên giọt nước mắt trên mi hắn, ấm áp trấn an: “Thiếp nguyện ý, sẽ không lừa chàng nữa.”
Nàng nhẹ chớp mắt, áy náy rất nhiều lại hơi chột dạ. Trước đó nàng nói bản thân quên đút thuốc cho hắn, hắn đều thương tâm như thế.
Nếu cho hắn biết, nàng cố ý giấu thuốc đi, căn bản không muốn để hắn ra ngoài thì e là hắn sẽ khóc cả ngày mất.
Nàng phải giấu giếm chuyện này cho xong đã, tuyệt đối không thể cho hắn biết, nếu không đến lúc đó lại phải mất một lúc để dỗ hắn.
Bùi Dực không phát hiện ra ánh mắt trốn tránh của Thẩm Diên. Thấy nàng cuối cùng cũng đồng ý tổ chức tiệc cưới một lần nữa, hắn vui mừng đến mức bắt đầu ảo tưởng đến cảnh tượng ngày mai thành thân.
Ngày hôm sau, sắc trời còn chưa sáng, dưới màn trời màu xanh nhạt chỉ lộ ra một chút bụng cá trắng, Bùi Dực đã tỉnh, hoặc là nói, hắn kích động tới nỗi một đêm không ngủ.
Thẩm Diên ôm con trai vào lòng ngủ ngon lành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773698/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.