Vừa nghe Thẩm Diên nói như vậy, sắc mặt của Bùi Dực lập tức không vui. Hắn nhíu mày, phản bác: “Hôm qua người thành thân không phải ta.”
Thẩm Diên lại không cho là đúng, nàng nói: “Hôm qua đã dùng thân thể của chàng bái đường, mọi người nhìn thấy chính là mặt chàng, bọn họ đã ngầm thừa nhận là chàng. Nếu ngày mai lại bái một lần nữa, khó tránh khỏi khiến cho mọi người nghi ngờ và chê cười.”
Bùi Dực nhìn Thẩm Diên, hơi kích động mà trả lời nàng: “Ta không để bụng ánh mắt của người khác, ta chỉ biết nàng đã đồng ý phải gả cho ta.”
Hắn nói xong, cúi đầu nhìn dưới đất, im lặng một lát mới chậm rãi mở miệng: “Vì cưới nàng, ta cam nguyện để y ra, nàng không biết ta có bao nhiêu chán ghét y. Y luôn có thể dễ như trở bàn tay được nàng yêu thích, rõ ràng chuyện y làm được, ta cũng làm được, nhưng trong mắt nàng chỉ nhìn thấy một mình y, nửa bóng dáng của ta cũng không có.”
“Trước kia nàng ghét bỏ ta thô lỗ, ta đã ngẫm lại bản thân, sửa lại khuyết điểm, dịu dàng với nàng, đã lâu không dữ với nàng.”
“Vì cưới nàng làm vợ, ta ngầm chuẩn bị rất lâu, muốn cho nàng một ngạc nhiên. Lúc nàng đáp ứng gả cho ta, ta vui vẻ như là thằng ngốc, nhưng không nghĩ tới lại là niềm vui công dã tràng. Nàng để người đàn ông khác thay ta bái đường, động phòng. Ta tỉnh lại nhìn thấy dấu vết sau khi hai người hoan ái thì lạnh cả người, ngực giống như bị lưỡi dao sắc bén
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-kiep-lam-thiep-hau-kiep-lam-the/1773697/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.