Chương trước
Chương sau
Thuỷ tộc tu luyện thành công, bất kể bản lĩnh thế nào, cơ thể càng ngày càng to lớn, và sức mạnh cũng không hề thua kém.

Xoa pháp của Thiện thái uý kém xa Tiêu Phi, nhưng lực lượng của nó lại hơn y gấp bội.

Tiêu Phi lấy lại tinh thần, sử dụng Cuồng Sa Đao Pháp, mỗi một chiêu thức không dùng toàn bộ sức lực, đao pháp tinh diệu, giao chiến đến mồ hôi ướt đẫm.

Có điều con lươn tinh này chiêu nào cũng dốc hết mười phần sức lực, múa nĩa như cối xay gió, sợ Tiêu Phi sẽ chiếm được thượng phong.

Thiện thái uý và Tiêu Phi khổ chiến hơn chục chiêu bất phân thắng bại, bả tay nhất chiêu, gọi một cơn sóng ập đến, Tiêu Phi không đề phòng nên bị đánh ngã lăn ra xa.

Thiện thái uý dốc hết sức dùng nĩa chạy thẳng tới đâm Tiêu Phi, kết quả là y vừa xoay người đã biến mất tung tích.

May mà y dùng thuật ẩn thân mới thoát được một kiếp nạn, kinh hãi đến toát mồ hôi lạnh.

Hắc Thuỷ Chân Pháp luyện đến tầng một có thần thông thuỷ độn, tầng hai mới có khả năng gọi sóng. Kỹ năng gọi sóng của lươn tinh không cao minh, nhưng quả thật nó đã hơn Tiêu Phi một bậc.

Ngay khi Thiện thái uý chiếm thế thượng phong, nó lật lại thế yếu, đắc ý hô to: "Thằng nhóc mặt vàng này! Nếu ngươi không đầu hàng ta sẽ hạ sát thủ, đừng tưởng ba cái trò che mắt của ngươi có thể tránh được sóng biển của bổn thái uý."

Lươn tinh vẫy đuôi, lập tức có trăm cơn sóng bốn hướng ập xuống, Xích Lân Đại Ngư và Giao Long bị sóng biển của lươn tinh cuốn vào phía trong Thuỷ Phủ.



Thuỷ tộc tinh quái tu luyện đến trình độ cảm ứng thiên địa nguyên khí sẽ có thể thao túng thuỷ lưu, khởi dậy hồng thuỷ, không bị giới hạn dưới nước, ngay cả lúc trên bờ cũng có thần thông tương tự.

Sau khi bị sóng nước cuốn trôi, Tiêu Phi trụ không nổi liền hiện thân, lắc pháp khí Hỗn Thiên Phán của Hòa Sơn Đạo, hắc khí ngay lập tức rũ xuống bảo vệ bản thân.

Y khẽ cười một tiếng, giơ tay lên hoán một viên Thiên Tinh Kiếm Đan hoá thành cầu vồng vàng kim hạ xuống, một khi Thiên Tinh Kiếm Đan xuất hiện, trong vòng thập trượng hàn khí lạnh thấu xương, lạnh cắt da cắt thịt.

Thiện thái uý thấy tình thế không ổn liền ném cây xoa thép trong tay, bỏ mặc mọi thứ, vung người biến lại nguyên hình, chui khỏi bộ giáp vảy cá.

Nó là một cơn lươn màu vàng rất lớn, dài hơn bảy thước, thuận theo thế nước tránh khỏi kiếm đan của Tiêu Phi.

Cây xoa của nó bị kim hồng nghiền thành thép vụn, nhờ có vũ khí chết thay nó mới may mắn thoát khỏi kiếp nạn.

Trước khi Tiêu Phi chỉ huy Thiên Tinh Kiếm Đan truy trảm, Thiện thái uý đã chửi rủa y: "Tiểu tặc nhà ngươi đừng có mà hống hách, đợi ta về cáo trạng với đại tổng quản, người sẽ dẫn theo nhân mã đến phong toả hang ổ của ngươi."

Lươn tinh để lại thù hẹn rồi chui ra Thuỷ Phủ, biến mất trong xoáy nước.

Tiêu Phi thấy lươn tinh thuỷ độn khá nhanh, e là bản thân đuổi không kịp. thầm nghĩ: "Luyện thành Hắc Thuỷ Chân Pháp tầng một, một ngày có thể độn thuỷ trăm dặm, nhưng vẫn kém xa thuỷ tộc đại yêu. Ta phải luyện đến tầng hai mới có thần tông triệu hồi sóng nước, lúc đó mới không cần câu nể đám thuỷ tinh này."

Lúc Thiện thái uý rời khỏi đã đề cập đến đại tổng quản, Tiêu Phi thầm nghĩ: "Không biết đại tổng quản mà nó nhắc đến có lai lịch gì? Nếu con lươn tinh đó thực sự dẫn theo cứu binh đến, ta đánh không lại có thể nhường lại toà Thuỷ Phủ này, chỉ sợ đối phương không chịu bỏ qua..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.