Toà Thuỷ Phủ này cực kỳ thích hợp cho việc tu luyện, nhưng lại không có gì đáng quý, nếu thực sự phải từ bỏ thì cứ việc bỏ thôi. 
Tiêu Phỉ chỉ lo bản thân chịu nhượng bộ nhưng đối phương lại không chịu bỏ qua thì sao. Nghĩ đi nghĩ lại, y quay về chủ trạch, lấy hết binh khí và võ kinh trên giá cất vào túi Túi âm. 
Y còn xách luôn con Xích Lân Đại Ngư và Giao Long Xám trắng đi theo, nói với chúng: "Nếu con lươn tinh thực sự dẫn theo đại tổng quản gì đó tới, chúng tôi chắc chắn không tránh khỏi một trận chiến, hai ngươi cứ việc chạy trước, đỡ phải làm liên lụy vô tội." 
Xích Lân Đại Ngư liên tục nhảy bắn lên, như muốn nói gì đó, nhưng tu vi của nó chỉ mới ở bước luyện khí thai động, chưa luyện thành khiếu huyệt cổ họng nên không thể nói chuyện. 
Trái lại Giao Long khéo léo dùng cử chỉ ánh mắt giao tiếp với Tiêu Phi, nó giơ vuốt chỉ vào bộ áo giáp của Thiện thái uý để lại. 
Thiện thái uý khôi phục ngư thân, không còn mặc vừa bộ áo giáp nên đã đánh rơi nó ngay tại đây. 
Thiện ngư (lươn) toàn thân đều là vảy nhỏ, còn bộ ngư lân giáp này được may bằng vảy vàng lớn như cái bát, hiển nhiên không phải là bảo vật do vảy của Thiện thái uý tu luyện ra. 
Tiêu Phi hút bộ áo giáp ngư lân về tay rồi cất vào túi. Y cảm thấy khá hoan hỉ, nắm trong tay Thiên Tinh Kiếm Hoàn và hơn chục món pháp khí của 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ho/2515752/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.