Con lươn tinh này đã tu luyện ra hai cánh tay người, toàn thân gợn sóng, được bao phủ bởi một bộ giáp vảy cá trông vô cùng uy nghiêm, một tay cầm xoa, trông còn oai phong hơn mãnh tướng trên trần gian tục thế.
Mặc dù trong Thuỷ Phủ không có nước, nhưng nó chỉ cần vẫy đuôi là có thể mang theo một làn sóng phía sau, không hề bị ảnh hưởng với bất cứ địa hình nào.
"Thiện thái uý ta tung hoành sông Hoài, đây chính là gia viên của ta, các ngươi sống ở nhà ta, ta để các ngươi canh nhà giữ cửa đã là ân điển lớn mà còn không biết điều? Hai ngươi không chịu đầu hàng, chẳng lẽ nơi này có người che chở?"
Con lươn tinh nửa người nửa yêu vốn đang đắc chí hả hê, nhưng khi nhìn thấy Tiêu Phi, trong lòng lại run lên, thầm nghĩ: "Lần trước ta đến đây trộm áo giáp binh khí nhưng chẳng thấy chủ nhân ở đây. Không lẽ tên thiếu niên này chính là chủ nhân của Thuỷ Phủ? Không đúng! Nếu hắn là chủ nhân sẽ phát hiện áo giáp ta đang mặc trên người, còn không la to bắt trộm sao?"
Nghĩ đến đây, Thiện thái uý đột nhiên trở nên can đảm, nó cũng xem Tiêu Phi như người ham muốn toà Thuỷ Phủ này.
Nó vung cây xoa thép, chĩa vào Tiêu Phi: "Thủy phủ này là nơi ở bỏ hoang của ta, tiểu tử mặt vàng ngươi và hai con yêu tinh này cư nhiên chiếm nhà cũ của ta, ngươi còn không quỳ xuống, thừa nhận sai lầm của mình!"
Tiêu Phi sao mà bị nó hù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-ho/2515756/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.