Chịu đựng ánh mắt cổ quái của tiểu nhị, Tiêu Dật vẻ mặt thản nhiên biểu thị y vừa ý cái túi xấu nhất trong một đống túi càn khôn như thế. 
Có lẽ là gần đây liên tục cảm thụ những ánh mắt cổ quái đủ vẻ, Tiêu Dật sâu sắc cảm thấy da mặt của mình dày lên rất nhiều. Sau khi tiểu nhị hảo tâm uyển chuyển khuyên giải y đổi cái khác, Tiêu Dật lời không thật tâm cự tuyệt, “Không cần, tôi cảm thấy cái này rất tốt, chọn nó đi.” 
Khác với thường lệ, sau khi khách nhân chọn trúng vật phẩm rồi, tiểu nhị thế nào cũng sẽ tán thưởng vài câu, đáng thương tiểu nhị nhìn cái túi càn khôn màu sắc sặc sỡ trong tay Tiêu Dật, chuẩn bị hết nửa ngày, mới cứng mặt trưng ra nụ cười: “Ánh mắt của khách quan ngài thật tốt, đây quả là túi càn khôn đặc biệt nhất trong tiệm chúng tôi, không có cái thứ hai.” 
Tiêu Dật: “…” 
Hai người một tán thưởng trái lòng, một tiếp nhận trái lòng, rơi vào trong tai túi càn khôn, lập tức trở nên kiêu ngạo, giọng nói chói lói lại truyền vào đầu Tiêu Dật, “Hừ ừ, ngươi xem mọi người đều thích ta, ngay cả tiểu nhị cũng khen ta, chọn ta coi như ngươi có nhãn quang đó.” 
Tiêu Dật: “…” 
Sau khi trả tinh ngọc, Tiêu Dật cầm túi càn khôn, nhìn màu sắc lòe loẹt trong tay, nỗ lực xây dựng tâm lý cho mình nửa ngày, mới giống như thói quen tiên giới giắt túi càn khôn ở thắt lưng mình. Khi đang định thắt nút, miệng túi càn khôn rũ xuống 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-gioi-tau-tu-pham/1980521/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.