Khi sắc trời gần sáng, một tia sáng từ hướng Huyền Hồ cảnh bắn tới, nhìn từ xa, trên tia sáng không có bóng dáng tiên nhân, sau đó đợi khi nhìn kỹ, lại phát hiện phần đuôi tia sáng cong lên, như cuốn lấy một người. 
Tia sáng tốc độ cực nhanh, gần như là trong chớp mắt liền tới trên tiểu viện của Tiêu Dật, phần đuôi hơi nhếch, một bóng dáng quen thuộc bị ném ra, không ngờ chính là Lâm Thính Hải. Lâm Thính Hải lảo đảo một cái, chật vật dừng giữa không trung. 
Mắt thấy tia sáng bỏ mình lại rồi biến mất không còn dấu tích, Lâm Thính Hải khổ mặt, mấy bước chạy tới trước viện tử của Tiêu Dật, lớn tiếng kêu, “Tiêu huynh, tiêu huynh.” 
Tiêu Dật đang ngủ ngon mơ mơ hồ hồ tựa hồ nghe thấy tiếng Lâm Thính Hải, chậm rãi mở mắt ra, lại cảm thấy trước mắt tối đen, phản ứng đầu tiên là trời còn chưa sáng, nhưng rất nhanh y lại phát hiện, không phải trời chưa sáng mà là Vượng Tài phủ hết lên mặt mình. 
Tiêu Dật câm nín thò tay định kéo Vượng Tài ra, ai biết hai sợi dây thừng nhỏ trên miệng túi Vượng Tài lại quấn chặt lấy tóc y, làm sao cũng không mở ra được. Thanh âm Lâm Thính Hải càng lúc càng lớn, Tiêu Dật chỉ đành một tay kéo Vượng Tài, một tay muốn khống chế trận pháp để cho Lâm Thính Hải vào. 
Chỉ là thế tay của Tiêu Dật còn chưa làm xong, Lâm Thính Hải đã bị một trận gió bọc lấy đụng thẳng vào trước giường. 
Tiêu Dật để trần thân trên, bảo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tien-gioi-tau-tu-pham/1980519/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.