Mâm cơm chiều được nấu khá đơn giản, nhưng không kém phần lạ miệng. Tôm viên khoai môn cho Vệ Khương. Gà cuộn đẳng sâm hấp bồi bổ cho Vệ Minh và Triệu Mộ Vân. Canh cá nấu cay cho Đường Trí Nghĩa, Tôn Bách Nhật cùng Triệu Kiếm Phong. Giò heo muối chiên giòn cho Trịnh Xuân Vinh. Và đậu phụ kho heo quay cho Mạc Ưu Đàm. Liễu Nhược Thần thì miễn, y đi ăn mảnh rồi nên khỏi cần lo.
Hôm nay ông chú mỏ nhọn ăn chay. Ngày Rằm nên ăn chay. Ngày Rằm nên ăn chay với heo quay? Lại còn vác mã tấu, súng ống đi chém lộn?
Tôn Bách Nhật len lén dựng ngón giữa, âm thầm khinh bỉ Mạc Ưu Đàm.
Vệ Minh nhìn bàn ăn hết sức "đơn giản" của bọn họ xong, cậu chẳng còn biết cái chi nữa. Nguyên liệu nấu nướng tích trữ cho một tuần chắc là đi tong hết rồi. Không hiểu sao ruột của Vệ Minh lại quặn lên từng cơn, hình như là do bệnh "kiết" tái phát thì phải.
Vệ Khương bị bắt phải tự đi xuống cầu thang, để tập cho cục mỡ nhõng nhẽo quen dần với việc tự lập. Tất nhiên là vẫn phải có người trông chừng kế bên, để bảo đảm an toàn cho bé.
Mạc Ưu Đàm đã dành hết cả buổi chiều ngồi thuyết giảng cho Vệ Minh hiểu, rằng không nên để Vệ Khương dựa dẫm quá mức vào cậu. Vì đời người là vô thường, sống nay chết mai, sao này Vệ Minh biến mất thì bé đâu còn ai quan tâm nữa. Mặc dù chú vẫn thề với lòng, nếu điều đó xảy ra, chú chắc chắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562636/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.