Quả bom được treo trên cây bạch dương, nằm ở một vị trí khá dễ thấy. Không biết thằng ngu nào đã thiết kế ra cái bẫy lộ liễu này nữa. Hay là họ làm vậy để cảnh cáo thôi, chứ không phải cố tình muốn kích nổ. Muôn vàn câu hỏi nhảy nhót trong đầu Đường Trí Nghĩa, khiến cho anh muốn phát điên lên. Vì quả bom này tuy dễ nhìn thấy, nhưng nó lại được mắc gần đường dây điện, chỉ cần nó "Bùm" một cái, là bệnh viện này sẽ xảy ra một trận hỏa hoạn ngay trong tích tắc.
- Vênh Vênh, ở chỗ tôi có "gói quà" cần anh mở. Anh mau tới đây đi! - Đường Trí Nghĩa gào lên trong điện thoại. Đoạn, anh quay sang nói với hai đứa nhỏ. - Theo anh ra ngoài xe. Mau.
Hai anh em họ An tuy không hiểu mô tê gì, song nghe người lớn nói vậy, chúng liền nhanh nhẹn làm theo.
Đường Trí Nghĩa phải mất mười lăm phút mới có thể ra đến chỗ đậu xe, vì anh còn phải trông chừng hai đứa nhỏ nữa.
Đồ nghề của Vênh Vênh được đặt trong cốp xe, bây giờ anh chỉ cần lái xe đến "điểm hẹn", sau đó giao nó cho hắn là xong.
oOo
Trịnh Xuân Vinh tức tốc chạy ra. Đồ nghề của hắn nằm ở ngoài xe rồi, bây giờ đi lấy còn kịp không nhỉ?
'Trước mắt phải đi tìm cây thang đã...' - Trịnh Xuân Vinh quẹt quẹt mũi, đảo mắt tìm hướng đi xuống tầng hầm. Chỗ đó là hay đặt nó nhất.
Mười phút trôi qua trong nháy mắt, Trịnh Xuân Vinh giơ tay lau mồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562634/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.