Bảy Khanh đang ăn trưa sớm tại nhà một người bạn Mục sư ở quận Trúc Giang, thuộc thành phố Bến Tre; bữa nay gia đình quý bằng hữu đãi anh món bánh canh bột xắt nấu với thịt vịt xiêm và nước cốt dừa, ăn kèm huyết nếp và lòng vịt. Tính tình anh dễ chịu và thoải mái hơn những người anh lớn; nhưng cũng đủ chín chắn về mặt mục vụ hơn các em nhỏ, nhất là Tám Khiêm.
Lần này anh xuống Bến Tre cùng Út An, nó đang phụ xây cầu với bà con ở Ba Tri. Gọi nó là Út chứ tướng tinh nó "lực điền" nhất trong bọn, hễ có việc gì nặng là lại đến tay nó. Có lần nó bị anh Năm sai làm bù đầu bù cổ, nó tức quá mới hỏi:
"Mi là anh tau phải hôn? Răng mà bắt tau mần hết vậy?"
Năm Tường đáp tỉnh bơ:
"Anh ghẻ."
Câu trả lời đó khiến nó ngạc nhiên tới nỗi... lủi thủi đi làm tiếp. Nhìn cái tướng xụi lơ của nó mà Năm Tường mắc cười gần chết, anh không phụ nó một tay là vì mắc lo nấu nướng dưới bếp chứ chẳng phải cậy lớn hiếp nhỏ như nó lầm tưởng.
Trên đường đi kiếm Út An, Bảy Khanh tắp vô một vựa dừa mua một trái uống cho đỡ khát. Anh chỉ vào buồng dừa "mẫu" có dán giấy ghi "Dừa dứa", rồi hỏi:
- Anh biết chặt dừa hôn? Chặt giùm tôi một trái này đi.
Người đàn ông đó gật đầu. Rồi mau lẹ cầm con dao cán dài chặt xuống cuống một trái dừa. Anh ta thoăn thoắt gọt dừa. Nhưng sự điêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562343/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.