Đặng Xương Tuyết gỡ xuống gần hết các "tác phẩm" của em gái mình. Anh chỉ chừa lại những thứ mà anh coi được mắt nhứt. Số còn lại anh sẽ thay em gái "gọt giũa" sau.
Nó có cốt truyện khá độc đáo, nhưng không biết xây dựng dàn ý và diễn đạt đúng cách nên nội dung viết ra dở tệ và hết sức khó hiểu. Và nó cũng chẳng nắm được bố cục viết cảnh ân ái nên lối miêu tả hết sức thô thiển và suồng sã; dù rất giận nhưng anh không nỡ trách mắng nó một lời.
- Anh có nghĩ tôi xâm phạm tài sản trí tuệ của em gái không?
- Không. - Trần Cảnh Chiêu bật cười. - Đừng nghĩ như thế chớ.
Tào Việt Bân đang sắc thuốc Bắc uống cho mát gan. Một trong những bài thuốc bí truyền của dòng họ Jo. Mạnh Cường cũng phụ một tay, gì chứ Đông Y là nghề của anh.
Đặng Xương Tuyết bỗng cất tiếng hỏi anh bạn pháp y:
- Bây giờ tôi lấy thí dụ cho anh đưa ra lựa chọn nghen: Nếu bị tiểu khó anh sẽ điều trị bằng uống thuốc Tây hay uống rau má, đậu xanh, mía lau, bí đao và một số loại thức uống từ thảo mộc khác?
- Uống đồ mát.
- Chừng nào bị bí tiểu mới phải dụng tới thuốc Tây vì đây là trường hợp khẩn cấp và có thể gây nguy hiểm tới tính mạng. Còn chỉ bị tiểu khó thì tội tình gì phải nạp hóa chất để làm hại lá gan của mình chớ?
- Đúng là lạm dụng thuốc Tây đang là một vấn nạn cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562346/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.