Vệ Thu nghe người Tăng sĩ ấy tự xưng như thế thì bước lại hỏi thăm.
- Xin thứ cho tôi hỏi khí không, sư thầy tên đầy đủ là chi?
- Hồ Đại Lợi, cha tên Hồ Ngọc Châu, còn mẹ tên Lê Thị Mỹ Hà, đứa em lớn tên Hồ Đại Lộc và đứa Út tên Hồ Đại Thành.
- Đúng rồi!
Vệ Thu cố nài Châu Lợi ăn tối với gia đình, nhưng người Tăng sĩ ấy quyết liệt từ chối để giữ giới không ăn phi thời. Ông đành mời anh bạn đồng niên một ly nước mát, và nhận được một lời ưng thuận.
- Anh Lợi tu theo Đại Thừa hay Tiểu Thừa?
- Thưa thí chủ, là hai phái Đại Thặng và Tiểu Thặng, không phải chữ "Thừa". Theo như sách "Phật Giáo" của cụ Trần Trọng Kim, thì "Thặng" có nghĩa là "Cỗ xe chở người, tức cỗ xe chở người thoát khỏi cõi Luân Hồi", còn "Thừa" có nghĩa là "Cỡi" do vậy không chính xác. Về phần tôi, tôi không theo bên nào hết, tôi theo Phật Giáo Nguyên Thủy của Như Lai. Vạn sự nên đặt ở hai chữ Tùy Duyên, đừng gồng mình ở một vế nào hết.
- Đạo Phật có phải là một đức tin yếm thế và bi lụy không hả Lợi?
- Không.
- Xin giải thích rõ cho tôi hiểu.
- Bây giờ tôi sẽ lấy một thí dụ cho thí chủ hiểu về hai chữ "Cưỡng cầu" và "Buông bỏ". Thí chủ có khiếu nấu ăn nhưng vụng tính, không đủ thông minh để lèo lái sự nghiệp lớn; bỗng một ngày có người rủ hùn hạp mở nhà hàng, song kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562340/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.