Cha Thành có tên Thánh là Giuse - Blanc, một sự kết hợp lạ lẫm và có kỷ niệm vô cùng cảm động với cụ. Năm đó Cha vẫn chưa tìm thấy Chúa, nhân một lần vô Giáo xứ Saint Pio ăn trộm mà cụ đã trở về với Ngài. Sự việc ấy bắt nguồn từ chuyện một người Linh mục trẻ mặc áo lễ trắng hết sức đẹp trai và thánh thiện đã bắt gặp cụ đang loay hoay mở cái tủ gạc-măng-rê để lấy cơm ăn.
"Con là ai? Sao vô nhà này lục lọi vậy?"
Nó chưa kịp co giò bỏ chạy, vị Linh mục đã nắm chặt cánh tay của nó.
Như con gà bị bức đến đường cùng, nó đành để mặc cho đời mình trôi đi đâu thì trôi.
"Con muốn ăn gì Cha đãi?"
"Có biết món gì đâu..."
"Vậy trước giờ con thường hay ăn cái gì?"
"Ăn xin, ăn cắp, ăn trộm,... người ta thường nói mai mốt mày lớn lên thế nào cũng đi ăn cướp."
Vị Linh mục mới nhậm chức được mấy tháng giơ ống tay áo lên lau nước mắt. Anh kiểm tra bóp tiền coi còn được bao nhiêu, thấy cũng hơn mấy đồng bạc nên vững dạ rủ thằng nhỏ lạ hoắc lại quán bà Năm người Tiều dùng bữa.
Thời may quán cơm vắng hoe nên sẽ không tạo nhiều sự chú ý vô thằng nhỏ lục bình. Ông Năm đã xuống nhà sau chơi mạt chược với mấy ông già đồng hương, chỉ còn mình ên bà Năm ngồi coi quán.
"Cho ăn thiệt hay gạt trả tiền? Hồi trước cũng có đứa mời xong rồi để ở lại rửa chén thấy mụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-tra-sua-cua-toi-toan-la-dan-nam-vung-he-liet/2562337/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.