🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đỗ Tam Tư xuýt xoa, phản xạ có điều kiện mà đè tay hắn lại, “Ngươi đừng nhúc nhích!”

Đoạn Tam Lang nheo mắt, “Làm gì?”

“Máu chảy rồi,” Đỗ Tam Tư dịu giọng lại, xấu hổ buông tay ra, “Để ta làm cho.”

Đây là thời cổ đại, không cẩn thận nhiễm uốn ván cũng chết người, nàng…… nàng thật sự không nhìn được phương thức mà Đoạn Tam Lang tự rửa vết thương như tự tra tấn mình như thế, để nàng làm vậy.

Thở sâu, Đỗ Tam Tư vắt khô khăn tay, đè cổ tay Đoạn Tam Lang, chịu đựng cảm giác ghê tởm nổi da gà, lau máu đông đi, máu tươi ở miệng vết thương cũng dùng đầu ngón út cẩn thận lau hết.

Tay nàng rất mềm, cũng không dám dùng sức, người như nàng dù có ghê gớm thế nào, khi nói chuyện cũng vô thức mà đè thấp giọng.

Từ trước đến nay, Đoạn Tam Lang không thích tỉ mỉ lau chùi như thế, theo bản năng muốn rụt tay về tự làm.

Nhưng hắn vừa động ngón tay một chút, Đỗ Tam Tư liền cầm tay hắn theo phản xạ.

Đoạn Tam Lang: “……”

Ánh mắt khẽ chớp, Đoạn Tam Lang cụp mi, lông mi tinh xảo che giấu ánh mắt lấp lánh. Khi Đỗ Tam Tư cúi sát vào lộ ra chiếc cổ mảnh khảnh.

Xiêm y che khuất làn da trắng trẻo của nữ tử, chẳng qua màu da trắng của Đỗ Tam Tư giống bị bệnh, không hồng hào giống hắn. Hắn thoạt tràn đầy sức sống, phong nhã hào hoa.

Chiếc cổ này hắn chỉ dùng một tay là bẻ gãy.



Đoạn Tam Lang hồi tưởng lại, ngày đó nàng cõng được mình thật kỳ lạ.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-ruou-nuong-tu-nhat-gan/4598729/chuong-19.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.