Ông cụ Tô chua chát nói: “Dạo này ngày nào ông cũng ăn chay cả, miệng không còn cảm thấy mùi vị gì nữa rồi.”"Bây giờ trong tiệm cơm của cháu chỉ có món gà sốt tiêu là món có thịt thôi, ông có muốn dùng thử không ạ?"Ông cụ Tô chưa ăn món gà sốt tiêu bao giờ, cau mày nói: Món gà sốt tiêu này là món Tứ Xuyên à?"“Không phải ạ, là món ăn của Tân Cương.” Bạch Nhất Nặc trả lời: “Ông có muốn ăn món Tứ Xuyên không ạ? Chỗ cháu có mì lạnh dầu đỏ là món Tứ Xuyên, ông có muốn ăn thử không ạ?”"Ông không muốn ăn món ăn nhẹ, ông cũng không muốn ăn món gà sốt tiêu.
Ông muốn ăn thịt, thịt kho tàu thì lại càng tốt." Ông cụ Tô bất mãn nói: "Sao trong tiệm của cháu lại không có món nào có thịt nữa thế này."Ông cụ Tô không biết rằng Bạch Nhất Nặc cũng muốn bày nhiều món mới lên thực đơn hơn, nhưng hiện tại chỉ có một thân một mình cô ở trong tiệm, không thể xoay sở được nhiều nguyên liệu nấu ăn đến như vậy.
Hơn nữa, khách hàng của tiệm cơm chủ yếu là học sinh ở xung quanh, khả năng chi tiêu của họ không cao nên họ không thể tiêu một cái giá đắt đỏ cho những món có thịt được.Bạch Nhất Nặc cũng đã suy nghĩ rất lâu rồi mới quyết định đưa món gà sốt tiêu vào thực đơn để thử kiếm thêm thu nhập.Nếu không thì ông cụ Tô sẽ không thể nhìn thấy bất kỳ món nào có thịt."Tiệm cơm cháu mới khai trương nên không tiếp đãi khách được một cách chu đáo, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/240552/chuong-28.html