Thậm chí, ông cụ Tô còn cảm thấy nếu như không ăn được những món ngon như vậy thì cuộc sống này còn có ý nghĩa gì nữa.Thật là không uổng công ông ấy đã trốn mọi người trong gia đình để lén lút lẻn chạy đến chợ đen cách nhà mấy con đường để ăn cơm.
Cuối cùng tại cái tiệm cơm nhỏ như ruồi này, ông ấy tìm được một bữa ăn ngon và hợp khẩu vị đến như vậy....Hôm nay là ngày nghỉ hiếm hoi, Trương Khả và Lý Phong Trạch chọn đến quán net chơi game thư giãn.Sau khi phá vỡ nhà chính của đối phương, trên máy tính hiển thị một chữ "victory" lớn và một đoạn phim hoạt họa đẹp mắt.Dù là thế nhưng trong lòng Trương Khả không cảm thấy vui vẻ chút nào, rốt cuộc cậu ta không thể chờ đợi thêm được nữa mà tháo tai nghe ra: "Cuối cùng cũng đã kết thúc rồi! Bọn mình chơi ván này suốt cả hai tiếng đồng hồ rồi đấy, tớ thật sự bó tay luôn rồi, nếu không phải vì sợ đồng đội tố cáo, vừa rồi tớ chỉ muốn đi ăn cơm."Lý Phong Trạch liếc nhìn đồng hồ đeo tay nói: "Sắp qua giờ cơm rồi.
Nếu tiệm cơm Bạch Ký đóng cửa thì hôm nay bọn mình sẽ không thể ăn cơm chiên."Trương Khả nghe xong thì bỗng đứng dậy khỏi ghế, lôi kéo Lý Phong Trạch chạy ra ngoài: "Không được, chị chủ tuyệt đối đừng đóng cửa mà! Nếu chị ấy đóng cửa thì bọn mình sẽ ăn cái gì bây giờ? Hy vọng chị ta đừng có mà không biết tốt xấu, nếu không thì..."Lý Phong Trạch: "Nếu không thì sao?"Trương Khả: "Nếu không thì mình sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/240553/chuong-29.html