Qua giờ cơm trưa, khách hàng trong tiệm cơm dùng bữa xong thì hài lòng rời đi, lượng khách hàng đến tiệm cơm cũng giảm dần.Cuối cùng, Bạch Nhất Nặc cũng đã có thể đặt cái xẻng xúc cơm trong tay xuống, có thời gian rảnh rỗi.
Thế là cô ngồi xuống trước quầy thu ngân, nhân lúc rảnh rỗi mở ứng dụng phát sóng trực tiếp trên điện thoại di động lên.Vào triều Đại Ngụy, vì có những rào cản về kiến thức nên các công thức nấu ăn càng không được lưu truyền lại.
Một thực đơn về các món ăn ngon thường là nhân tố quyết định cho sự tồn tại của một tiệm cơm.
Chỉ có mối quan hệ thân thiết như giữa cha với con, giữa sư phụ và học trò thì mới có thể yên tâm mà truyền công thức nấu ăn lại cho đối phương.Nhưng trong thời buổi hiện đại bây giờ, mọi người có thể mặc sức tìm thấy tất cả các loại công thức nấu ăn chỉ bằng cách tìm kiếm trên mạng, không chỉ bằng chữ viết mà còn có cả hình ảnh và video nữa, vì vậy không cần phải lo lắng về việc không thể học chúng.Bạch Nhất Nặc - người đã từng bỏ ra hàng trăm lượng vàng cho một bài thuốc muối dưa - muốn thở dài vì điều này: "Thời đại này...!Thực sự là tuyệt vời quá đi!"Càng tiếp xúc, cô lại càng cảm thấy thích.
Cô cũng không còn cảm thấy sầu não vì những khó khăn khi xuyên qua nữa.Bạch Nhất Nặc cảm thấy rất hứng thú với những món ăn mà cô chưa bao giờ từng nhìn thấy.
Gần đây, cô đang tìm hiểu một số món ăn mới, vì vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-com-nho-cua-thuong-thuc-nu-quan/240551/chuong-27.html