Phương Tuấn mới đi tới một góc mà chú Sáu Lú đang ngồi, e dè đưa tay ra vỗ vai chú mà chú quay ra đánh cho anh một phát đau thấu xương.
- Chú ơi, sao đánh con?
Chú Sáu Lú chỉnh trang lại trang phục rồi trả lời:
- Tưởng con ruồi đậu vào người đó con.
Anh mếu máo nói:
- Ủa chú? Sao chú có thể tưởng con là con ruồi được chứ?
Chú Sáu Lú cười hề hề rồi đi tới đánh anh thêm phát nữa, rồi đưa mấy cái thiệp hồng cho mọi người, tất cả đều đứng sửng 5 giây, mắt chớp chớp. Hạ Phong rụt rè nói:
- Chú, cưới nữa hả chú?
Chú Sáu Lú nhíu mày, mở cái thiệp rồi đưa trước mặt mọi người và bảo:
- Con chú cưới, Vũ Hữu.
Nguyệt Diệp thở phào mà bảo:
- Tưởng chú cưới lần thứ 10.
Chú Sáu Lú ngay lập tức đi đến gần cô rồi dí vào trán vào trán mà cau mày nói:
- Tào lao. Thôi, chú về nhé.
- Vâng.
Sau khi chú ấy đi một lúc lâu, tất cả mọi người đều ngồi ở ghế nhìn thiệp cưới mà thở dài, Hạ Phong mới bảo:
- À, cô nữ sinh Linh Ly đó bị bắt chưa?
Phương Tuấn nghe cậu bạn nhắc đến vụ nữ sinh mà lắc đầu bảo:
- Có hỏi cảnh sát đâu. Chịu
Thiên Thiên mới cầm ly nước ấm thì trượt tay làm rơi, ướt hết áo quần cậu, ly thủy tinh bể từng mảnh, cậu hốt hoảng mà cúi lượm nhặt lên, ba người kia thấy vậy liền đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990178/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.