Trong phòng Thiên Thiên, cậu đang ngồi thẩn thờ suy nghĩ, chẳng lẽ khi nói chuyện với mẹ của Quân Tử đã biết chuyện gì?
Quay lại lúc ở bệnh viện, hai ngườì đã đi ra ngoài sân để nói chuyện cho tiện, Thiên Thiên thấy lạ nên nhìn quanh và thắc mắc hỏi:
- Bác muốn nhờ gì con ạ?
Mẹ của Quân Tử nhẹ nhàng trả lời:
- Dù ta với con mới gặp nhau lần đầu nhưng ta có cảm giác rất tin tưởng ở con, nên muốn nói con nghe chuyện này...
Sau khi nghe xong câu chuyện xuôi Thiên Thiên cậu không thể cười nổi, cậu cảm thấy hơi hoang mang khi biết mẹ của Quân Tử đã mắc phải bệnh hiểm nghèo, không sống được bao lâu nữa, tuy nhiên Quân Tử lại không biết. Thiên Thiên mới lo lắng hỏi:
- Vậy tại sao bác không nói với em ấy biết?
Bà ấy lắc đầu, cất giọng nói:
- Nó mới vụ cô bé kia đã làm cho sốc, sao bác nói được.
Thiên Thiên mới bảo:
- Vậy thì bác bảo con giấu chuyện này giùm bác sao?
Bà ấy gật đầu, cậu nở một nụ cười gượng gạo đành phải đồng ý, bà ấy còn bảo:
- Lúc đó nhờ cậu chăm sóc nó thay tôi.
Lần đầu tiên có người đặt nhiều niềm tin vào cậu hơn bao giờ hết, làm cậu có chút dao động mà đồng ý ngay sau đó nhưng khi nói xong quay lại thì thấy Quân Tử đứng trước mặt hai người rồi, tại vì thấy ngột ngạt trong phòng nên ra ngoài thư giãn, chạy đến chỗ hai người thì nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990180/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.