Nguyệt Diệp gật đầu đồng ý, rồi hướng ánh mắt vào người nào đó gần cô mà nói:
- Với lại cậu ấy mới 17 tuổi, cần có người giám hộ, đúng không Thiên Thiên?
Thiên Thiên nghe xong liền nhìn vào cả ba người trước mặt mình, nở nụ cười rồi định đứng dậy không nói gì mà đi thẳng một mạch đi lên lầu, tùy nhiên, đã bị một bàn tay nào đó giữ lại, không ai khác chính là Phương Tuấn, anh giữ chặt tay mà nói:
- Đi đâu đấy? Đã nói xong đâu?
Thiên Thiên bèn đáp lại:
- Thì tụi mày nói rủ em ấy ở chung nên tao đứng dậy định đi...
Phương Tuấn nghe vậy bương tay ra rồi lấy tay dí vào đầu cậu mà bảo:
- Chuẩn bị đi ăn cưới đó cha nội ơi...Chiều rồi đón.
Thiên Thiên suy nghĩ mãi rồi mới nhớ ra phải ăn đám cưới đứa con của chú Sáu Lú, cũng là bạn của nhóm cậu. Hạ Phong lắc đầu thở dài mà lên tiếng:
- Quên quên nhớ nhớ vậy là chết học sinh rồi mày ạ.
Thiên Thiên nhíu mặt lại mà phản bác:
- Liên quan dữ chèn.
Hạ Phong mới gật đầu mà cười tươi đáp lại:
- Đương nhiên.
Phương Tuấn chậc một tiếng rồi vào bếp dọn dẹp một chút rồi chuẩn bị đồ mà đi, vừa vào thì anh đã hét vọng lên:
- Trời ơi, chuộtttttttt...
...
Tầm hai tiếng sau, mọi người đã chuẩn bị trang phục chỉnh tề, đẹp đẽ để đi ăn cưới. Mọi người ra khỏi tiệm bánh, vào trong xe và bắt đầu đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990176/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.