Phương Tuấn thở dài mà đi thẳng vào phòng làm hai người kia cũng nhún vai mà quét dọn đón khách.
Còn phía Thiên Thiên, khi 3h30 chiều, cậu đã đến nhà của Quân Tử, cậu xuống xe và đi đến tới cổng, cậu nhấn chuông cửa thấy người giúp việc lớn tuổi ra mở cửa, cậu cúi đầu lễ phép hỏi:
- Quân Tử đã đi học rồi ạ?
Người giúp việc ấy nhận ra người mà bà chủ mình gửi gắm mà cũng vui vẻ đáp lại:
- Cậu ấy ở trên phòng đó.
Cậu đi vào căn nhà to lớn đó rồi lên lầu để đi đến phòng của Quân Tử, cậu gõ cửa vài cái, Quân Tử ở trong phòng nói vọng ra:
- Vào đi.
Cậu nghe vậy liền mở cửa ra thấy cậu ta đang soạn đồ đạc, Thiên Thiên đi tới bên cạnh mà nói:
- Lớp trưởng của tôi sạch sẽ quá ta.
Quân Tử nhếch mép cười mà bảo:
- Đương nhiên.
Thiên Thiên thấy cậu ta không có ngạc nhiên khi thấy mình lắm nên mới thắc mắc hỏi thử:
- Chả lẽ em biết tôi đến đây à?
Quân Tử mới quay qua, khuôn mặt có chút nhíu lại mà đáp:
- Thầy có biết hương thơm hoa quả trên người thầy đặc biệt lắm không? Ngửi hoài nên nhận ra được.
Thiên Thiên nhéo mũi cậu ta mà hỏi:
- Chả lẽ khi em ở gần tôi thì em chỉ ngửi mùi hương hoa quả trên người tôi thôi hả?
Quân Tử gật đầu rồi tiếp tục dọn dẹp, một lát sau, cậu ta mời cậu uống nước, rồi cậu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990174/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.