Sau khi xem xét sơ qua tình hình thì cả bốn người đều về khách sạn nghỉ ngơi. Huyết Tâm thấy Phương Tuấn về, cô vui vẻ đi đến đưa nước cho anh uống rồi hỏi:
- Tình hình sao rồi?
Anh cầm ly nước mà cô đưa cho ròi uống một hơi rồi đáp:
- Hung thủ là người rảnh rỗi đấy, chụp nạn nhân xong rồi giết nạn nhân. Em phải cẩn thận đấy.
Huyết Tâm gật đầu đáp lại:
- Em biết rồi, anh đừng lo.
...
Chiều tối hôm đó, mọi người tranh thủ đi dạo biển đồng thời đi tìm thêm thông tin, lỡ như tìm thấy những gì hung thủ để sót lại, Phương Tuấn đang nắm tay Huyết Tâm vui vẻ thì có cuộc gọi từ phái cảnh sát.
- Chúng ta điều tra được những vết thương trên người nạn nhân là do máy ảnh gây ra.
Phương Tuấn nghe vậy mà nói:
- Hung thủ lấy máy ảnh để giết nạn nhân, cách thức giết người kiểu mới sao?
Cảnh sát bên kia bảo:
- Tôi nghĩ là vậy. Không làm phiền anh nữa, đi chơi vui vẻ nhé.
Huyết Tâm quay qua, có chút tò mò nên hỏi:
- Sao vậy?
Phương Tuấn đáp:
- Giờ có cách thức giết người độc lạ lắm đó. Đi rồi chúng ta nói tiếp.
Bên kia, Quân Tử chạy làm Thiên Thiên đuổi theo mắc mệt, cậu mới đứng lại thở hổn hển mà nói:
- Mệt chết anh rồi!
Quân Tử dừng lại rồi đi lui mà nhéo má cậu, bĩu môi nói:
- Đúng là cái đồ...chạy có xíu mà mệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990123/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.