Sáng hôm sau, tại một phòng nghỉ của quán bar, Anh Túc tỉnh dậy trong trạng thái mệt mỏi, toàn thân đau nhức, ả nhìn sang bên cạnh không thấy ai nên lập tức mặc quần áo vào rồi đi khỏi đó ngay trước khi Mạt Hồng vào phòng. Nhưng mới ra phía trước cửa thì đã thấy khuôn mặt chình ìng của Mạt Hồng, cô ấy mỉm cười nói:
- Đi đâu thế?
Anh Túc sợ hãi có chút lùi lại, Mạt Hồng đi một bước thì ả lùi một bước, cô ấy khoanh tay lại với khí chất kiêu kỳ mà nói:
- Sợ tôi à? Sao lúc trước gián tiếp gây ra cái chết cho người yêu tôi không sợ kiểu đó? Nói thử tôi nghe xem...
Anh Túc không trả lời nên đã bị Mạt Hồng bóp cổ không thở nổi, cố gắng gỡ tay cô ấy ra khỏi cổ mà bất lực, ả đành nói
- Là bác cả...g..giao...cho tôi làm...thế. Tôi ác vậy đ..ấy, chị làm gì được tôi?
Mạt Hồng nghe vậy mà hất văng ả xuống dưới một lực cực mạnh khiến đầu ả đụng vào thành giường chảy máu, nói:
- Vậy đền thân thể của cô cho tôi là được, chắc tôi đoán cô không thích nên đi cho thật xa vào nhé. Cút.
Anh Túc với đầu chảy máu mà đi ra khỏi phòng không thèm nhìn lại, Mạt Hồng thì lấy khăn lau tay, lau cho sạch vết nhơ nhuốc khi đụng vào người ả, Mạt Hồng mới lấy một bức ảnh trong túi xách nhỏ, ngắm nhìn nó mà cười nhẹ.
- Chị đã hành hạ cô ta thay em rồi. Em vui không?
...
Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-banh-dac-biet/2990121/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.