Không khí đột nhiên an tĩnh lại.
Tần Trung liếc mắt nhìn sắc mặt Tần Tu Viễn, tựa như không có gợn sóng thì cũng tin tưởng mình không tính toán sai. Tiểu nhị lại nói: “Ai nha, hôm nay khách điếm đã đầy, còn lại một gian phòng chữ Thiên và hai gian phòng chữ Địa, khách quan người xem?”
Tần Tu Viễn lại nói: “Sắc trời đã tối, ở lại đây đi.”
Tiểu nhị cơ trí gật đầu: “Vậy thì để tiểu nhân an bài.”
Tần Tu Viễn vừa ý gật đầu, hắn ném một thỏi bạc cho tiểu nhị.
Đường Nguyễn Nguyễn và Thải Vi đang trộm nghiên cứu thực đơn trên tường, vẫn chưa nhận thấy đã xảy ra chuyện gì.
“Lên lầu trước đã.”
Tần Tu Viễn đột nhiên đến sát gần Đường Nguyễn Nguyễn, cách màn che nói nhỏ với nàng. Đường Nguyễn Nguyễn hơi ngẩn ra, sau đó lập tức thu hồi ánh mắt, đi theo Tần Tu Viễn lên lầu.
Vân Lai khách điếm vốn nằm ở trung tâm thành Ích Châu, phòng chữ Thiên lại đối diện với đường chính, trên lầu ba cũng không nghe được tiếng người huyên náo mà chỉ có thể nhìn thấy quán rượu náo nhiệt san sát kề nhau, thật đúng là cảnh tượng phồn hoa đèn đuốc sáng trưng. Thải Vi cùng Tần Trung chuyển hành lý vào phòng chữ Thiên, sau đó, trong lòng đều hiểu rõ mà không nói, cứ thế lui ra ngoài.
Tần Tu Viễn nói: “Buổi tối để Tần Trung dẫn nàng cùng Thải Vi đi dạo một chút được không?”
Đường Nguyễn Nguyễn và hắn ở trong một phòng, vốn còn có chút bối rối nhưng nghe xong lời này, không khỏi hỏi: “Còn chàng thì sao?”
Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiem-an-vat-cua-phu-nhan-nha-tuong-quan/872776/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.