Quả nhiên đêm hôm đó Tịch Nam Dạ không làm gì cô cả. Hắn không đưa Vân Khê về khách sạn nơi cô ở, trái lại còn phóng xe về thẳng Hoa Uyển viên, cả quá trình đó, Vân Khê náo loạn, giằng co mãi không thôi, thế nhưng hắn không tin mình không dạy dỗ được cô gái này. Thế là, hắn bèn một tay khoác cả người cô lên vai, sải bước đi vào biệt thự.
Người làm trong Hoa Uyển viên náo nhiệt khi thấy màn này, bọn họ hớn hở tò mò ra xem vị tiểu thư nào làm cho thiếu gia nhà họ phải mất khống chế thế kia. Trong đám người làm của Hoa Uyển viên duy nhất dì Lưu bình thản nhất, bà trừng mắt thấp giọng quát không được hóng chuyện linh tinh. Vì thế, đám người làm đành bĩu môi tiếp tục công việc của bọn họ.
Tịch Nam Dạ cũng đâu rảnh để tâm ánh mắt của đám người làm đầu chứ, trong đầu hắn chỉ toàn ý nghĩ dạy dỗ cô nhóc hư đốn này cho một trận. Hắn vác cô lên phòng, đóng rầm cửa lại. Lúc ném Vân Khê lên giường thì phát hiện cô nhóc này đã ngủ rồi!.
Có lẽ do dồn hết vào thể lực giãy dụa trên người hắn lúc nãy, có lẽ do cô uống kha khá rượu nên mệt nhoài thế nên vừa rồi cô đã ngủ ngay lúc hắn vác cô lên vai!.
Gương mặt Tịch Nam Dạ xám xịt đến nỗi muốn chửi thề một câu, hắn quan sát người phụ nữ đang ngủ ngon lành trên chiếc giường của hắn, hơi thở đều đều, cơ mặt thả lỏng, hai cánh tay duỗi thẳng, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tong-cuc-nguoc-vo-yeu/3563948/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.