Tịch Tiểu Khả tiến lại gần ngồi đối diện với cô. Cô ấy thầm quan sát cô gái trước mắt này. Hình như...cô gầy hơn trước đây rồi.
" Ha, tôi tưởng chị chết rồi chứ? ". - Cô ấy mở miệng, giọng nói hàm chứa khinh bỉ cô.
Vân Khê làm như không nghe thấy lời của cô ta, tiếp tục ngắm cảnh vật xung quanh.
Thấy cô không trả lời cô ấy một câu, cô ấy bực tức trừng mắt lên. Cái gì đây!? Không xem cô ấy ra gì rồi à!?.
" Chị cũng hay thật đấy, anh trai tôi vẫn mang chị về đây được! ".
" Mạng chị lớn thật! ".
Tịch Tiểu Khả tiếp tục luyên tha luyên thuyên bên tai cô. Được! Để xem cô im lặng đến lúc nào!.
Nhưng, có lẽ cô ấy đoán hoàn sai rồi, Vân Khê có tính nhẫn nại cực kì tốt, đợi đến khi Tịch Tiểu Khả luyên thuyên bên tai cô xong, cô mới mở miệng:
" Cô nói hết chưa? ".
Biểu cảm của Vân Khê lộ rõ vẻ lạnh nhạt, cô không quan tâm đến những lời của Tịch Tiểu Khả nói vừa nãy, nó có sát thương chí mạng bao nhiêu cô vẫn chịu được.
" Chị sao lại..." - Thấy dáng vẻ lạnh lùng, xa cách của cô, hoàn toàn khác với trước đây. Tịch Tiểu Khả không thể thích ứng được.
" Cô giúp tôi thoát khỏi đây đi! ". - Vân Khê thẳng thắn đưa ra yêu cầu với yêu cầu.
" C...cái gì!? ". - Tịch Tiểu Khả ngớ người ra, chưa đến một giây cô ấy mới tiêu hoá được Vân Khê vừa nói gì.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tong-cuc-nguoc-vo-yeu/2447716/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.