Buổi tối Lãnh Hán Hùng ngủ lại trong nhà Mạnh Thần. Trải qua lời tuyên bố thổ lộ tình cảm thì sự kết giao của hai người cũng tự nhiên ăn ý hơn nhiều. Bữa sáng Mạnh Thần làm kiểu Tây, hai người vừa ăn vừa nói chi tiết tương quan của vụ án, Lãnh Hán Hùng khiêm tốn thỉnh giáo một vài tri thức tương quan với tâm lý học. Một bữa sáng hai người ở chung rất vui vẻ. Đúng 8 giờ hai người ra ngoài đi về hai phương hướng khác nhau.
Lãnh Hán Hùng vừa mới tiến vào văn phòng đã thấy Vương Thi Ngữ ngồi trên sô pha. Một mái tóc đen nhánh bóng loáng, một thân váy màu trắng. Thành thục giỏi giang mang theo một chút nghịch ngợm đáng yêu. Vương Thi Ngữ ngồi trên sô pha cách chỗ tựa lưng hai tấc, dáng ngồi thẳng thắn, hai chân khép lại, đầu gối dựa vào nhau, đôi tay nắm chặt đặt ở trên đùi. Dáng ngồi thục nữ tiêu chuẩn, tuyệt đẹp lịch sự tao nhã.
Lãnh Hán Hùng đi đến bên cạnh máy lọc nước rót một ly nước đặt trước mặt Vương Thi Ngữ, hỏi: “Cô có chuyện gì?”
Vương Thi Ngữ ngửa đầu nhìn Lãnh Hán Hùng, nhớ tới việc hôm qua mặt có chút ửng đỏ, vội cúi thấp đầu nói: “Lãnh Đội, tôi muốn bảo lãnh hậu thẩm cho đương sự của tôi.”
Lãnh Hán Hùng ngồi trước bàn làm việc, tùy tay lật văn kiện trên bàn lạnh lùng nói: “Không được, tôi không đồng ý.”
“Vì sao?” Vương Thi Ngữ mới vừa cầm ly nước lên đã buông xuống vội vàng hỏi.
Lãnh Hán Hùng nhướng mày nhìn thoáng qua Vương Thi Ngữ: “Cô không hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-tieng-ca-tieu/975458/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.