Bỗng nghe có người nói ở bên ngoài: “Trong phòng sôi nổi quá nhỉ!”
Ngọc Trợ cuống quýt đi ra nghêng đón, cười rạng rỡ thỉnh an: “Triệu tổng quản, hôm nay cơn gió nào đưa ngày đến đây thế?”
Người đến chính là tổng quản thái giám Triệu Hữu Trung với giọng vịt đực vàkhuôn mặt tươi cười. “Ta mang tin tức tốt tới cho Vân Sơ cô nương. VânSơ, từ ngày hôm nay cô nương dừng việc ở đây, đến chỗ Đoan chủ nhân làmviệc.”
Ngọc Trợ cười, nói: “Chuyện này ngài cứ phái người đến nói một tiếng, bảo Vân Sơ qua đó là được, còn phiền ngài tự mình đi mộtchuyến.” Rồi nàng lại nói lời chúc mừng với Văn Sơ.
Lúc này, Họa Châu mới lấy lại tinh thần, nói liên mồm: “Vân Sơ, tỷ tỷ thật là tốt số!”
Lâm Lang nắm tay Vân Sơ, khẽ siết chặt, nói nhỏ: “Còn không mau tạ ơn Triệu tổng quản?”
Văn Sơ vui vẻ ra mặt, thỉnh an Triệu Hữu Trung. Triệu Hữu Trung nói: “Hầuhạ nương nương thì tiền đồ rộng mở, Văn Sơ cô nương thông minh, lanhlợi, ắt có phúc.”
Vân Sơ bàn giao công việc xong xuôi thì trở lại phòng gói ghém đồ đạc. Lâm Lang thu dọn y phục và chăn gối thay nàng,hai mắt Văn Sơ đỏ hoe: “Lâm Lang, muội phải đi thăm tỷ đấy!”
Lâm Lang cười nhẹ nhàng: “Vân Sơ, tỷ được đi đến nơi tốt hơn rồi. Nếu muội có thời gian rãnh muội sẽ đi thăm tỷ.”
Vân Sơ có rất nhiều điều muốn nói nhưng cuối cùng chỉ thở dài một hơi rồinói: “Lâm Lang, trước nay tỷ luôn kiêu ngạo, nhưng phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich/1908681/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.