Ngày Mười sáu thángGiêng năm Kỷ Mùi, sắc trời u ám, tối tăm, mây đen giăng đầy. Đến đúnggiờ Mùi, những bông tuyết bắt đầu rơi, đáp xuống mái ngói lưu ly làmvang lên những tiếng lộp độp. Chỉ trong chốc lác, những mái nhà xa xa đã được phủ một tầng tuyết trắng mỏng manh. Nền gạch xanh trong khu vườngần đó lộ một màu xanh đốm bạc. Gió thổi bay những bông tuyết, tạt vàomặt hơi đau rát.
Ngọc Trợ vội vàng xoay người, thả rèm xuống.Chậu than củi thi thoảng phát ra tiếng lách cách. Nàng đi đến, lấy cáikẹp gắp than củi lửa, khi chạm vào đống tro than củi đó nặng trìnhtrịch, bèn cười, nói: “Chắn chắn là đứa nào lại vùi xuống đây mà, cảngày chỉ biết ăn!” Còn chưa nói xong nàng đã nghe ngoài cửa có ngườihỏi: “Ngọc cô cô lại đang mắng ai đấy?”
Một người mặc áo dài màuxanh vén rèm lên, bước vào. Vừa vào phòng liền cởi mũ, vừa phủi nhữngbông tuyết trên tua rua vừa cười, nói: “Mới giữa tháng Giêng, lão nhângia người đã dạy bảo các tỷ tỷ rồi!”
Ngọc Trợ thấy tiểu thái giám Phùng Vị ở Tứ Chấp Khố, liền hỏi: “Thằng nhóc con nhà ngươi, sao giờnày lại rãnh rỗi mà đi dạo sang đây?”
Phùng Vị vừa quay đầu liềnnhìn thấy củ khoai môn được vùi trong chậu than, bèn cầm lấy cái kẹp gắp than rồi cười hì hì, hỏi: “Không biết đây là của vị tỷ tỷ nào, tiểunhân mạn phép dùng trước vậy!” Nói xong, hắn liền đưa tay bóc vỏ. Củkhoai môn đó vừa được khều ra từ đống than củi, nóng tới mức hắn liêntục vùng vẩy kêu la “ai, ôi” Lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tich-mich/1908679/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.