Sóng biển ban đêm rất mạnh, Minh Quân ở trên bờ nhìn xuống biển chỉ thấy một màn đen tối ở dưới. Vệ sĩ ở bên cạnh lo lắng hỏi. (I)
Có cần phải xuống đó tìm cô ta không thiếu gia? (11)Không cần, cứ để sóng cuốn trôi cô ta đi!Minh Quân lạnh lùng nói, vệ sĩ cũng cảm thấy tiếc thương thay cho cô. Nhưng vì nhiệm vụ nên đành rời đi. (8
Ở dưới biển nước rất lạnh, vết thương ở ngực của Hải Ngư bị nước biển thấm vào khiến cho cô đau nhói. Chiếc bút vàng kia lại phát ra ánh sáng trong nước, Hải Ngư chỉ nhìn thấy dòng xoáy nước lớn kia lại xuất hiện nhanh chóng cuốn cô vào trong. Dưới sức ép của lực hút, tim cô như muốn nổ tung ra, rất nhanh cô cũng đã rơi vào hôn mê. (9
~~~ 100 năm sau ~~~~
Sáng sớm, Tạ Đình cùng Anh Quế và Cao Khánh chuẩn bị trở về nhà. Khi ra đến quầy lễ tân liền chạm mặt Chu Tinh Phong và Chu Giai Kỳ cũng vừa đi ra, bà chủ Dưa nhìn thấy bầu không khí căng thẳng thì cười tươi giải vây nói. (1
- Í hí hí, đều tập trung ở đây để trả phòng sao? (12
Tạ Đình và Chu Tinh Phong nhìn nhau với ánh mắt đăng đăng sát khí, Cao Khánh và Giai Kỳ nhìn nhau với vẻ mặt đầy cảnh giác. Còn Anh Quế nhìn Chu Tinh Phong trong lòng lại có cảm giác quen thuộc khó tả, Châu Sa đi vào sảnh đúng lúc thấy cảnh này thì bị doạ cho hết hồn. Cô lắp bắp nói. (4
- C..ái gì đây?? Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3630440/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.