Ở biệt thự nhà họ Chu.
Hải Ngư từ bên ngoài cửa sổ trèo vào trong phòng, lúc này luồng ánh sáng đen xung quanh cô càng lúc càng đậm dần. Giọng nói vang lên trong phòng. (1
- Á há há... suýt chút nữa đã thành công rồi, thật xui xẻo! (17)
Nghe giọng nói kia như cợt nhả mình, Hải Ngư tức giận gẵn giọng. (3)
- Nếu như bà muốn thoát ra khỏi đó thì mau ngậm miệng lại cho tôi! (4
Giọng cười vừa rồi cũng vụt tắt, dường như thấy được sự hận thù trong mắt cô nên tiếp tục xúi giục. (1
- Bây giờ cô định làm thế nào? Nếu như không giết hắn thì cô sẽ ..... 13)
Càng nghĩ, Hải Ngư càng tức giận muốn trừ khử bọn họ ngay lúc này. (8
Ngày hôm sau, Minh Quân trở về liền vào phòng kéo cô đang ngủ ngồi bật dậy. Nhìn thấy hắn, cô nhíu mày mơ màng hỏi.
- Có chuyện gì thế?? (1
Hắn tiến lại gần cô, bàn tay vuốt nhẹ lên mái tóc của cô rồi dịu dàng nói.... 5)
- Chỉ cần một ít máu của em thôi, là Nguyệt Ân đã có thể được cứu rồi! (12
Nghe xong câu này vẫn giống như lúc trước, khiến cho tim Hải Ngư đau thắt lại. Nhìn người đàn ông lúc trước mình từng rung động, cô cảm thấy bản thân thật nực cười làm sao, giờ nghĩ lại hắn có gì đáng để cô hy sinh chứ??? (3
Hắn cưỡng chế kéo cô đi đến bệnh viện, lần này cô không còn yếu đuối như trước. Cô đưa tay tát mạnh lên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3630439/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.