Sau khi được bác sĩ xử lý vết thương xong xuôi, Tạ Đình từ bên ngoài đi vào. Nhìn thấy làn da và sắc mặt Hải Ngư xanh xao, anh ngồi xuống bên cạnh nắm lấy bàn tay cô đưa lên má để cảm nhận hơi ấm. Nhưng không ngờ nhiệt độ bàn tay của cô rất lạnh, anh lo lắng đưa tay sờ lên trán cô kiểm tra thấy hơi lạnh thật. 23)
- Sao lại thế này??
Trong lúc anh đang hoảng loạn thì Hải Ngư cũng đã tỉnh lại, đôi mắt yếu ớt nhìn Tạ Đình ở trước mặt, cô đưa tay ôm qua eo anh mà bật khóc. (2)
- Hicc….. cuối cùng cũng đã gặp lại..... (16"
Tạ Đình ôm lấy cô vỗ về, lòng anh nổi lên cảm giác đau thấu tâm can kì lạ. Cứ như đã trải qua chuyện gì đó, đợi
Hải Ngư bình tĩnh trở lại, anh lau những giọt nước mắt lăn trên má cô. Giọng nói ấm áp. (4
- Giờ đã ổn hơn chưa? 9)
Hải Ngư nhìn anh gật đầu rồi mỉm cười, đôi mắt xanh biếc long lanh nhìn anh. (5)
Châu Sa định vào trong xem tình hình thì tình cờ thấy cảnh này, sắc mặt cô đượm buồn cẩn thận đóng cửa lại rồi rời khỏi đó. Cô bước đi nặng nề, trong lòng đau nhói như bị ai đó dùng dao cứa vào tim. (6
Từ rất lâu về trước, Châu Sa và Giao Long là bạn đồng lứa như những đứa trẻ khác trên đảo. Lần đầu cô gặp anh ở ngoài biển, lúc đó anh đang cùng những người đàn ông khác đánh cá, dáng vẻ nhiệt huyết cùng với nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tiamo/3630441/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.