🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

10.



Giận thì giận, mắng thì mắng.



Tôi ngoan ngoãn lấy một bộ quần áo không “quê mùa” lắm mặc vào, lấy đèn pin soi ra cửa.



Trên đường đi gặp chú quản lý hậu cần ở trường, chú lo lắng hỏi tôi đã xảy ra chuyện gì.



Tôi trấn an bảo không sao để chú về nghỉ ngơi, một mình đến đi bộ đến sân thể dục.



Tới đó, tôi chiếu đèn pin vào trực thăng.



Tắt rồi mở đèn ba lần, cuối cùng cũng thấy nó đứng yên đó.



Chiếc trực thăng bay về phía tôi rồi lơ lửng trên bầu trời sân thể dục.



Chắc là đang xem xét độ cứng của nền móng, sợ nó sẽ sập không hạ cánh được.



Mái tóc dài buộc hờ của tôi bị thổi tung theo cơn gió, đầu óc ù cả đi vì tiếng động.



Lúc Cố Kiêu từng bước đi xuống từ thang dây, tôi đang núp sau một thân cây đại thụ, đề phòng bị thổi bay.



Tôi nghe thấy tiếng “uỵch” nặng nề của thứ gì đó chạm đất.



Vừa thò đầu ra khỏi cây đại thụ đã bị Cố Kiêu ôm lấy.



Cố Kiêu mặc áo sơ mi basic và quần denim, làn da còn mang theo sự mát lạnh của gió đêm.



Tôi ngửi thấy mùi nước hoa rõ mồn một trên người anh ta.



Khỏi phải nghĩ, trước khi đến đây anh ta cũng đã sửa soạn kĩ càng rồi.



Vừa định ra vẻ ghét bỏ, trên sân thể dục lại truyền đến mấy tiếng “bịch” liên tiếp.



Tôi ló đầu ra nhìn.



Trực thăng nhả xuống mấy bưu kiện rồi bay vòng.



“Đó

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuyen-vuot-gio-mua/2698448/chuong-5.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thuyền Vượt Gió Mưa
Chương 5
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.