Cơ Chi Diệc
Mẫu phi nói với ta, thân là hoang tử, ngươi có thể không làm kẻ cao quý tột cùng, có thể không làm kẻ thông minh tột đỉnh, có thể không làm người được coi trọng, thì phải trở thành kẻ khó dò nhất.
Mẫu phi chính là người như vậy. Nàng biết nên làm cái gì, cái gì không nên làm. Nàng biết lúc gặp thời được yêu sủng, cũng sẽ có lúc bị thất thế. Nàng biết lúc nào thì đi chèn ép những sủng phi khác, nhưng cũng biết lúc nào nên bị người khác chèn ép.
Cho nên, nàng ở hậu cung địa vị không phải cao nhất, cũng sống được tiêu sái theo ý thích.
Sáu tuổi năm áy, Thất đệ sinh cùng ngày với ta theo lãnh cung đi ra.
Ta chạy tới hỏi Mẫu phi phải làm sao bây giờ, Mẫu phi lại có vẻ khó tính được kế, chỉ thở dài, nói : “Không cần tiếp cận hắn.”
Dưới sự dạy bảo của mẫu phi, ta bắt đầu trở nên trầm ổn, thậm chí với mấy hoàng huynh còn thấu triệt hơn, nhưng vẫn che dấu, không bị phát hiện.
Cho nên ta biết Cơ Chi Ngạn thường dùng ánh mắt mê man nhìn Thất đệ, mà Cơ Chi Tùy đối với Thất đệ căm thù nhưng chính mình lại không phát hiện thường để ý đến.
Thậm chí cả phụ hoàng, đối với Thất đệ cũng thế.
Cơ Chi Tùy không biết vì cái gì phải lao lực tâm tư tiếp cận con mèo của Thất đệ, cũng không biết vì cái gì con mèo không muốn hắn thân cận liền sinh ra phẫn nộ, rồi lại làm nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-ngon-vo-dung/2985416/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.