🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vô Dụng ôm chặt cổ Thu, cúi đầu xuống xem xét.



Phòng ở rồi cây cối rồi hoa viên hồ nước đều phần phật dưới chân, giống như đang ngồi ở trên xe mà nhìn. Vô Dụng nhếch lên khóe miệng, lặng lẽ cười rộ lên.



Trong nháy mắt đã tới Cô Vân viện lâu ngày xa cách, Vô Dụng ngần ngừ ở cửa, ngẩng đầu nhìn khối bảng hiệu quen thuộc, vẫn rách rưới như xưa. Nó mím mím môi, nhấc chân lên đi qua con đường trong mộng.



Đầu tiên là chỗ hành lang gấp khúc, sau đó qua phòng của Y, rồi lại tới phòng mình, trước phòng còn có một hòn non bộ, cây gậy trúc để phơi quần áo đang nằm chỏng chơ, sau lại, lại tới một gốc cây đào.



Vô Dụng nhìn thấy gốc cây đào kia, cước bộ bắt đầu chậm lại.



Nó đến bên cây đào, cúi đầu nhìn tên mình trên thân cây, cười với Thu đang đi theo sau, nói : “Dễ chừng ta đã cao lên không ít, trước kia chỉ có nhiêu đây thôi.”



Vô Dụng đo vị trí chỗ tên, Thu tiến lên nhìn nhìn nói : “Thật sự, cơ mà phải thêm nữa, cây đào cũng đã cao lên.”



Vô Dụng hì hì cười, không có trả lời.



Nó lại lôi kéo Thu tới vườn rau, nhìn nửa ngày bỗng phát ra âm thanh kinh hỉ.



“Lợi hại thật, trái bí đó lại lớn ra, ta còn nghĩ chúng đã chết hết cả rồi !”



“Phải không….” Thu lui lại sau nhìn nhìn, quả thật có một hình dáng trái bí đỏ rất lớn nằm lẳng lặng nơi đó.



“Thực kỳ lạ, sức sống

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-ngon-vo-dung/2985375/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Thùy Ngôn Vô Dụng
Chương 17
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.