Đường Đại xin ăn ý định ban đầu là vì điều trị cáimông, chỉ là sự vật mới lạ luôn luôn làm cho người ta xem trọng, ngày đó nàng ởđầu đường Trường An bị người trên phố tầng tầng lớp lớp vây quanh chật như nêmcối. Mấy đại lão gia cùng nghị luận sôi nổi: “Quái đản a, ngươi nói đâylà thói đời gì, ta từng gặp qua bán thân cứu mẹ, gặp qua bán thân chôn cha,thật đúng là mãi cho tới bây giờ chưa thấy qua bán thân trị mông a….”
Vì vậy trong ngày hôm ấy Đường Đại bị vây xem, hết mộtngày đêm như con khỉ, tuy rằng không có ai thật sự mua nàng, mấy đại gia lảmnhảm xong cũng tập hợp được một chút tiền lẻ. Từ đó về sau Đường Đại liền cónghề nghiệp chính thức —— xin ăn.
Đường Đại xin ăn mười chín ngày, bị kẻ trộm trộm hếtchín lần, bị lưu manh đường phố đùa giỡn hai mươi chín lần, bị nha dịch quản lýnội thành đuổi đánh ba mươi chín lần, nhưng mà Đường Đại vẫn sống sót.
Nàng lúc trước vừa uống sữa bò dạ dày liền bị tiêuchảy, hôm nay có thể tiêu hóa bốn năm cái bánh bao thiu, thân thể nàng ướt đẫmmồ hôi, da thịt nổi rôm sảy, bây giờ đã mười chín ngày chưa tắm ngay cả mụntrứng cá cũng mọc lên, nàng lúc xưa vừa thấy người lạ đã mắc cỡ đỏ mặt, bây giờcó thể ôm bắp đùi người đi đường không trả tiền là không cho đi!
>_
Vì vậy trước kia ông chủ nhà của tác giả bản văn nàycó nói với người viết, thầy giáo là một nghề nghiệp rất rèn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2352030/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.