Đường Đại dần dần dùng quen đèn dầu, nhưng nàng nhưtrước vẫn không tập quen được bút lông, đem một tay viết ngày có thể trải quaba ngàn từ thành cả đêm chỉ có thể viết năm, sáu trăm chữ, nàng bắt đầu bứcthiết tưởng niệm cái netbook giá trị gần 1900 tệ của mình, nếu không được… Bútbi cũng được a…
Nhưng nàng hiển nhiên trước mặt tượng Phật cũng khôngphải là loại cầu được ước thấy, mà nàng cũng không phải nữ chủ xuyên không cóbàn tay vàng cầm theo hộp bách bảo, cho nên sau khi nàng ngửa mặt lên trời gàothét xong, vẫn là tiếp tục vùi đầu cùng đồng chí bút lông trong tay vật lộn!
Chờ viết đến canh ba gà gáy, nàng rốt cục hiểu được cổngôn văn chương vì sao coi trọng tinh tế vắn tắt đi, đặc biệt sau khi dùng bútlông này viết hơn mười vạn chữ, nghị lực này thật không phải ai cũng có a…
>_
Đường Đại xin ăn muốn nửa năm, quyển sách thứnhất của nàng xem như hoàn thành, cái đó và tiểu thuyết internet trước đây củanàng không giống nhau, thật ra sách này… Ặc, được rồi, chỉ xem như là bản thảo.
Đường Đại lại suy tính trước sau, ừ, tác phẩm có,chung quy còn phải có độc giả chứ?
Viết chính mình xem, dù sao chuyện này cũng không đúnga!
Tới nơi này nửa năm, nàng đối với thế đạo dân phongcũng có chút ít hiểu biết, nơi này vẫn như cũ là chế độ quân chủ, trước kiacũng có đầy cổ vận, chỉ là sau này người xuyên không càng ngày càng nhiều, màmấy tên xuyên tới đều rất không tự giác, cậy vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuy-chu-dai-than/2352029/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.