Nhìn hai người làm trò ve vãn đánh yêu trước mặt mình, lòng Lâm Viện như rơi xuống đáy vực, anh vừa đi, trong nháy mắt cô thay đổi sắc mặt, "Tô Mông, cô có biết xấu hổ hay không hả, vậy mà lại câu dẫn đàn ông có vợ, còn mệt tôi lúc trước đối xử với cô tốt như vậy."
Muốn nói đến kỹ thuật thay đổi sắc mặt, Tô Mông cũng không nhường một tấc, vẻ mặt thanh thuần vô tội vừa rồi cũng biến mất hầu như không còn, thay thế vào đó chính là gương mặt đạm nhiên không có chút cảm xúc.
"Có tốt với tôi hay không, trong lòng cô tự hiểu rõ, những điểm tâm ngọt cô làm cho tôi ăn không đáng giá bao nhiêu, mà những trang sức tôi cho cô lại không phải số lượng nhỏ đâu đấy."
Lâm Viện có muốn kết bạn với Tô Mông hay không, trong lòng Tô Mông hiểu rõ, lăn lộn trong xã hội nhiều năm như vậy có dạng người gì mà cô chưa từng thấy qua, có điều chỉ là một vở kịch hèn mọn mà thôi, thấy cô ta còn có giá trị lợi dụng, cô cũng vui vẻ chơi cùng cô ta.
Tô Mông nhếch lên bắt chéo chân, vẻ mặt hờ hững xem kịch vui khiến Lâm Viện có một loại cảm giác không chỗ che.
Lâm Viện phẫn nộ không cần ngụy trang nữa, "Mày cho rằng tao hiếm lạ mấy món đồ đó à, con hồ ly tinh câu dẫn đàn ông."
Lâm Viện thất bại lui xuống nhìn Tô Mông không có biểu hiện gì khi bị công kích, cô không nhịn được buông lời dơ bẩn, dùng những từ thô tục nhất công kích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-cau-dan/571280/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.