Gần đây Tô Mặc Huy đang âm thầm học làm bánh kem, bởi vì sắp tới sinh nhật Tô Mông rồi. Làm bánh không thể so với nấu cơm được, mỗi một bước đều cần sự tinh tế, chỉ cần một thao tác bất cẩn thôi, bánh kem làm ra sẽ có hương vị khác xa với bánh kem chính tông ngoài cửa hàng. Mà Tô Mặc Huy lại là người vô cùng theo đuổi sự hoàn mỹ, anh đã lãng phí rất nhiều nguyên liệu, trải qua mười mấy lần nếm thử, cuối cùng cũng đã làm ra một cái bánh kem có vị tương tự. Mà sinh nhật Tô Mông cũng đã đến gần trong gang tấc. Mấy ngày gần đây có doanh nghiệp nước ngoài đến thành phố S, Tô Mông đang cạnh tranh với các công ty dịch thuật khác cơ hội hợp tác, đêm nào cũng đến tận 9, 10 giờ mới tan làm về nhà. Trước kia Tô Mặc Huy luôn ở trong nhà nấu sẵn thức ăn chời cô về, mà hôm nay trong nhà lại tối đen một mảnh. Chẳng lẽ là ngủ rồi? Trong lòng Tô Mông thầm nghĩ. Cô nhập mật mã, đẩy cửa vào. Chiếu vào mi mắt là ngọn nến giữa phòng khách, trên tường treo dây trang trí Happy Birthday, quả cầu đèn đủ màu lung linh treo bên trên, bốn phía dùng dây lụa đủ màu vây lại thành một trái tim lớn bao quanh quả cầu, hai dải hoa hồng rải dọc từ cửa, con đường hoa uốn lượn, kéo thẳng đến góc cầu thang. Tô Mông đi men theo con đường hoa, hai bên đường là nến cháy lập lòe, cũng không làm cô không thấy đường đi, cô không bật đèn, để tránh phá hủy bầu không khí mà người nào đó đã xây dựng. Cách trang trí như vậy tuy rằng lãng mạn, nhưng lại mang theo chút cũ xưa, nhưng Tô Mông cũng sẽ không đánh thẳng vào dụng tâm và sự nhiệt tình của anh. Anh chịu tốn tâm tư cho cô như thế, cô có hơi cảm động rồi. Con đường hoa kéo đến cửa phòng ngủ, Tô Mông đẩy cửa đi vào, giữa không trung phòng ngủ treo đèn sao tâm nguyện, chiếu lên trên trần nhà hình ảnh bầu trời sao xinh đẹp. "Bụp" một tiếng, anh bắn pháo chúc mừng ra, phun ra dây kim tuyến rực rỡ, dừng ở trên người Tô Mông. Tô Mặc Huy đi ra từ phía sau cửa, mặt anh đầy tươi cười nói, "Cục cưng à, sinh nhật vui vẻ." Tô Mông kinh hỉ nói, "Cảm ơn anh, mấy ngày nay em bận quá, quên mất mai là sinh nhật em luôn, bên dưới là do anh trang trí sao?" Gương mặt Tô Mặc Huy tỏ vẻ kiêu ngạo, "Đương nhiên, sao hả, đẹp không?" Tô Mông nhào qua, nhảy vào trong lòng ngực anh, Tô Mặc Huy ăn ý đón được cô. "Cảm ơn, em rất thích." Tô Mông mổ một cái thật mạnh lên môi anh, anh cần được cổ vũ nhiều hơn nữa. Thành quả cả một ngày của Tô Mặc Huy được cô công nhận, anh cũng rất vui, anh ôm Tô Mông đi xuống lầu, "Em đói bụng không? Anh còn chuẩn bị bữa tối dưới nến đó." Tô Mông nghe vậy, ôm lấy mặt anh hôn lung tung, "Cảm ơn tình yêu của em." Ngoài miệng Tô Mặc Huy nói "Đừng quậy, không thấy đường đi đâu đấy", nhưng ý cười trên mặt anh lại không che giấu được. Anh kéo ghế ra, để Tô Mông ngồi xuống, Tô Mặc Huy rót rượu vang đỏ cho Tô Mông, rồi mới ngồi vào chỗ đối diện. Tô Mông cắt miếng bít tết ra ăn một miếng, không có tơ máu, lại vô cùng tươi mới, cô thỏa mãn than thở, "Oa ~, ăn ngon quá." Tô Mặc Huy mở miệng nói, "Cố ý làm theo khẩu vị của em đấy, bít tết đã chín hẳn, anh biết em không ăn quen." Bọn họ chỉ ăn một bữa bít tết ở bên ngoài, anh quan sát thấy cô chỉ ăn có mấy miếng, rồi không hề động đến nữa, thì liền biết khẩu vị của cô. Tô Mông cảm giác như mình cướp được bảo bối, mỗi một phút giây anh đều đặt cô ở trong lòng. Trên mặt cô tràn ngập tươi cười từ đáy lòng, "Cảm ơn anh vẫn luôn nuông chiều em, chăm sóc em." Mặc kệ là trước kia hay là bây giờ. Tô Mặc Huy nắm lấy bàn tay nhỏ của cô, anh nghiêm túc nói, "Đây đều mà anh nên làm, Mông Mông, anh nợ em một lời tỏ tình, anh yêu em, em có thể làm bạn gái của anh không?" Tuy rằng hình thức bọn họ ở chung như bạn trai bạn gái, nhưng người khác có, anh cũng mong Tô Mông cũng sẽ có được. Hiện tại hết thảy đều bắt đầu lại từ đầu, tỏ tình, xác nhận quan hệ, cầu hôn, kết hôn, bọn họ sẽ giống như bao người đi qua mỗi một bước yêu, sau đó nắm lấy tay nhau cùng làm bạn, vượt qua quãng đời còn lại. Tô Mông lại thần thần bí bí nói, "Anh có biết yêu đương bắt đầu từ cái gì không?" "Tỏ tình à?" "Không, là theo đuổi, nếu anh muốn làm bạn trai em thì phải vượt qua bài kiểm tra nhé." Nhìn vẻ mặt cười cười của Tô Mông, lòng Tô Mặc Huy mềm nhũn, "Được, vậy nghe theo em." Tô Mông có chút chờ mong anh sẽ theo đuổi cô như thế nào, dù sao bây giờ anh cũng đã làm rất tốt rồi. Tô Mặc Huy nhìn thời gian, đã sắp đến 12 giờ, anh vòng qua phía sau Tô Mông, che mắt cô lại, "Nhắm mắt lại đi." Tô Mông vuốt đôi tay với khớp xương rõ ràng đang che mắt cô, "Làm gì thế?" "Đợi chút nữa em sẽ biết." Tô Mông cảm nhận được cảm xúc lạnh lẽo ở trên cổ mình, cô sờ lên là một sợ dây hình mặt trăng, "Là vòng cổ sao?" Tô Mặc Huy cũng không lòng vòng, "Đúng vậy, nhưng bây giờ em không được nhìn đâu đấy." Tô Mông ngoan ngoãn nhắm mắt, không nhìn lén. Tô Mặc Huy bưng cái bánh kem đã làm ra, anh để ở giữa bàn, vừa đúng 12 giờ thì mở mắt Tô Mông ra. Theo bản năng Tô Mông nhìn vòng cổ đầu tiên, quả nhiên là một sợ dây hình mặt trăng ôm hoa hồng, bên trên mặt trăng được khảm hạt lấp lánh ánh cầu vồng, nhìn qua xinh đẹp cực kỳ. "Đây là quà sinh nhật anh tặng em, em có thích không?" Tô Mông gật đầu, "Thích, chỉ cần anh đưa em, em đều thích." "Thích thì tốt rồi, nào em ước trước đi, rồi thổi nến." Tô Mông chắp tay trước ngực, tuy rằng cô cũng không tin nguyện vọng có thể trở thành sự thật, nhưng vẫn chân thành ước nguyện, hy vọng sự nghiệp của cô thăng tiến, sức khỏe người thân khỏe mạnh, và có thể bên nhau dài lâu với Tô Mặc Huy. Một hơi thổi tắt ngọn nến, Tô Mặc Huy cắt bánh kem ra cho Tô Mông, "Ăn bánh kem đi." "Dạ ~, bánh kem ăn ngon lắm, em thật sự rất hạnh phúc, rất vui ạ." Tuy rằng Tô Mặc Huy không nói, không phải quá hoàn mỹ và chữ bên trên bánh hơi run, nhưng Tô Mông biết nhất định là anh tự tay làm chiếc bánh kem này, đây là thứ làm cô cảm động nhất trong niềm vui đêm nay. Tất cả mọi thứ, đều do chính tay anh làm, không có lời nói hoa mỹ, nhưng vẫn có thể thấy anh để ý và đặt tình cảm vào. Giờ khắc này, Tô Mông thật sự cảm nhận được, từ thân thể đến trái tim của người đàn ông này đều thuộc về cô, cố gắng nhiều năm như thế đã không uổng phí. "Cục cưng, sao em lại khóc?" Chỉ cần nhìn thấy Tô Mông khóc, tay chân Tô Mặc Huy đều luống cuống. "Là do em cảm động quá." Tô Mặc Huy đứng dậy ngồi bên cạnh Tô Mông, kéo gần khoảng cách với cô, anh ôn nhu liếm láp nước mắt trong suốt trên mặt, "Ngoan, đừng khóc, hôm nay là sinh nhật của em, khóc thì sinh nhật sẽ không đẹp đâu đấy." Lúc này Tô Mông mới nín khóc mỉm cười, cảm xúc của cô đến cũng nhanh, đi cũng nhanh. Hai người đút nhau, anh một miếng em một miếng ăn hết cái bánh kem nhỏ. "Cục cưng à, ăn no không, có muốn tiêu hóa chút không nào?" "Tiêu hóa bằng cách nào ạ?" "Đương nhiên là vận động rồi, vừa lúc em cũng có thể kiểm tra sức khỏe của bạn trai tương lai em như thế nào?" Tô Mặc Huy nói xong, anh vươn ngón trỏ quết một miếng kem, trét lên xương quai xanh Tô Mông, anh cúi đầu dùng đầu lưỡi liếm qua xương quai xanh đó, trong khoảnh khắc kem được liếm vào miệng anh, nó được phủ thêm hương vị của cô, lớp kem càng ngọt ngào hơn. Tô Mông khẽ đẩy đẩy vai anh ra, "Thầy ơi, em còn chưa tắm đâu." "Em rất thơm." Người đàn ông như bị trúng thuốc xuân chôn đầu gặm cắn ở chiếc cổ thơm, anh không muốn hoạt động, cho đến khi liếm mút sạch sẽ lớp kem kia, làn da trắng nõn của cô trở nên đỏ bừng. "Cục cưng à, trong tủ lạnh còn rất nhiều kem và mứt dâu tây đó, em có muốn ăn không?" Tô Mông thấy hôm nay anh có lòng như thế cô cũng đồng ý phối hợp với anh, "Em tắm rửa trước đã." Đương nhiên là không có chuyện Tô Mặc Huy không đồng ý, anh nhanh chóng dọn sạch, chuẩn bị kem và mứt trái cây chờ cô. Thời gian phụ nữ tắm rửa vẫn hơi lâu, Tô Mặc Huy chờ đợi trông mòn con mắt. Sau khi Tô Mông tắm xong thì bị đặt ở trên bàn, tùy ý để anh phủ kem và mứt lên người cô. Không biết là anh cố ý hay vô tình, đôi môi lạnh băng thỉnh thoảng cọ qua đầu vú nhạy cảm của Tô Mông, khiến cho Tô Mông cong cong eo run lên liên tục, kem trét lên người cô làm cô ngưa ngứa, trong lòng cũng ngứa, nhưng lại không biết ngứa ở đâu. Cuối cùng Tô Mặc Huy cũng hài lòng hoàn thành tác phẩm hoàn mỹ nhất, giờ phút này khóe mắt Tô Mông ửng đỏ, môi đỏ cắn một trái anh đào đỏ tươi, mứt trái cây cũng đồng dạng màu đỏ bôi lên núm vú dựng đứng, càng thêm sáng chói trên lớp kem tươi trước ngực, cái rốn trên bụng nhỏ nhét một trái dâu tây, thậm chí trên đùi và gót chân cũng phủ một lớp kem, người con gái như chiếc bánh kem mê người, chờ đợi người đến hái. Đỏ và trắng, sinh ra cảm giác mãnh liệt đánh vào thị giác, khiến Tô Mông như một yêu tinh hoang dã mê hoặc. Trong đôi mắt Tô Mặc Huy mang theo cuồng nhiệt và tình dục, ngập tràn yêu thương như muốn chảy ra, dương vật giữa chân cũng bởi vì hình ảnh dâm mĩ này mà vui sướng run run, trướng lớn một vòng. Tô Mặc Huy hôn lấy đôi môi Tô Mông, anh cắn quả anh đào, chạm đến hàm răng của cô, cuốn lấy tất cả nước sốt ngọt lành, ngay cả nước bọt trong miệng cô cũng mút sạch sẽ. Anh buông ra khuôn miệng đỏ mọng của cô gái, chiếc hôn men theo tai cô, chậm rãi đi xuống, lưu luyến ở cổ. "Hư... Ha... Thật thoải mái..." Năm ngón tay của Tô Mông xuyên vào tóc đen người đàn ông, cô ngưỡng lên cái cổ duyên dáng, bất giác bật thốt tiếng rên rỉ. Chiếc lưỡi nóng cháy của anh lướt qua mỗi một tấc da thịt mịn màng, cái lưỡi thô ráp liếm xong kem rồi lưu luyến vài giây, dùng đôi môi hữu lực kia mút lấy, cho đến khi vùng da ấy đỏ bừng, biến thành một dấu hôn đỏ thẫm mới bằng lòng bỏ qua, dấu ấn dâu tây khắc trên làn da non mềm càng thêm rõ ràng. Hai núm vú mẫn cảm trước ngực được Tô Mặc Huy đặc biệt quan tâm, anh dùng đầu lưỡi bao lấy, đánh vòng quanh nó, rồi liếm láp mứt trái cây ngọt ngào, mạnh mẽ mút vào, sau đó anh dùng đôi môi dùng sức lôi kéo, lại dùng hàm răng gặm cắn, chờ đến khi cái miệng rời khỏi núm vú, đầu vú đã bị đùa giỡn không chịu được. "Ư... A... Liếm tốt quá... A... Thầy... Hưm... Cắn đứt mất... A..." Tô Mặc Huy buông ra viên đậu đỏ dựng thẳng, ngược lại anh liếm láp kem bơ từ bên dưới đỉnh đồi, phối hợp mút lấy làn da non mịn, ngọt mà không ngấy. Liếm xong vú thịt rồi lại đến bụng nhỏ, Tô Mặc Huy cắn một nửa quả dâu tây trên rốn, nước sốt văng khắp nơi, liếm vào có chút chua chua ngọt ngọt. Từ cổ cho đến bụng nhỏ, từ cặp đùi mượt mà đến gót chân nhỏ, tất cả kem bơ đều bị Tô Mặc Huy liếm sạch sẽ. Sau đó anh xoay cơ thể Tô Mông lại, để hai đầu gối cô quỳ trên bàn, cánh mông vểnh mượt mà nhếch lên cao, tư thế cực kỳ xấu hổ. Tầm mắt anh nhìn chằm chằm cái động đầy nước tí tách, nhưng lại cố tình không chạm vào, làm đủ bước dạo đầu. Tô Mặc Huy quét bơ lên ngón tay, thong thả bôi lên trên đường cong cơ thể Tô Mông, và phần lưng tinh tế nõn nà, anh dạo chơi dọc theo xương cánh bướm, tô vẽ vô cùng cẩn thận, phảng phất như đang điêu khắc tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ. Tô Mông gian nan quay đầu nhìn anh, cô có thể nhìn thấy khuôn mặt đẹp trai đầy nghiêm túc, mà vẻ nghiêm túc lại càng khiến anh tăng thêm phần quyến rũ. Cô dần dần chìm vào trong vẻ đẹp và tình dục mà anh mang đến, bỗng, Tô Mặc Huy bẻ ra cánh mông thịt đầy đặn của cô, cúc huyệt ở giữa kẽ mông cũng mở ra một cái miệng nhỏ, tầm mắt anh nhắm vào đóa hoa cúc chưa được dạy dỗ. Chú ý tới tầm mắt cực nóng của Tô Mặc Huy, Tô Mông cảm thấy thẹn khẽ cắn môi dưới, mà đóa hoa cúc kia lại căng thẳng khép lại, run rẩy, giống như một đóa hoa hé mở. "Thầy ơi... A... Nơi này... Đừng..." Đột nhiên cô kêu lên cao vút, chỉ vì anh đã nhét ngón tay đầy kem vào cúc huyệt nở rộ kia, đỏ kẹp lấy trắng, rất là dâm mĩ. Ý thức được Tô Mặc Huy muốn làm gì tiếp theo Tô Mông khép chặt lại cúc hoa một chút, anh trét dâm dịch chảy ra ở hoa huyệt vào lỗ phía sau, rồi vươn lưỡi to liếm láp xung quanh nếp uốn và bên dưới đùi. Đang lúc Tô Mông thả lỏng cảnh giác, lỗ sau mở ra, Tô Mặc Huy thọc đầu lưỡi vào bên trong cúc huyệt, Tô Mông ngăn cản: "A... Đừng... Đừng liếm... Ư... Dơ..." Tô Mặc Huy hàm hồ đáp lời, "Chỗ nào của cục cưng cũng thơm cả." Anh xoa bóp cánh mông thịt, không màng sự ngăn cản của cô, tham lam hưởng thụ cúc hoa non nớt co rụt lại đè ép hóa thành kem, cái lưỡi thô ráp liếm qua mỗi một nếp gấp, cơ thể Tô Mông bị kích thích theo sự thâm nhập của anh mà run rẩy. Đóa hoa nho nhỏ kia bị cái lưỡi như lưỡi dao sắc bén của anh căng ra, rồi co rụt muốn xoắn nuốt. Bên dưới ngọn nến lập lòe, người phụ nữ như một chú chó quỳ bên bàn bị liếm lỗ sau, mà cả khuôn mặt người đàn ông lại đang chôn giữa kẽ mông của cô, chỉ để lại góc nghiêng anh tuấn, cùng đôi mắt thâm sâu phủ kín tình dục, thật là một bức ảnh dâm mỹ. Mà người phụ nữ lại cầm lòng không đậu hẩy hẩy mông, muốn chiếc lưỡi đối phương vào sâu hơn. Lửa nóng dưới bụng nhiều vô cùng, rất nhanh dâm dịch dưới u huyệt đã tràn lan, cô yêu kiều rên rỉ ra tiếng, "Ưm hừ ~... Á... Thật thoải mái..." Nhìn dâm dịch chồng chất trên bàn ngày càng nhiều, Tô Mặc Huy vươn ba ngón tay đồng thời cắm vào trong hoa huyệt phía trước của cô, hai lỗ huyệt đều bị anh bắt chước dương vật nhanh chóng ra vào, va đập khiến Tô Mông khó chịu vặn vẹo mông, hai cánh mông thịt trắng nõn cọ xát vào mặt anh, trong đầu anh là một hồi mê loạn, lâm vào bể dục thật sâu. "Ư a ~" mỗi khi cái lưỡi to và ngón tay cùng cắm vào hai lỗ huyệt, Tô Mông đều bị khoái cảm kích thích kêu dâm một tiếng. Anh nảy sinh ác độc dùng lòng bàn tay xoa nắn hột le e thẹn kia, mức độ càng ngày càng mạnh. "A ha... A a..." Dưới sự nắn bóp kích thích của anh, Tô Mông run run lên tới cao trào, cuối cùng cô phun ra dòng âm tinh đầu tiên, vô lực xụi lơ ở trên bàn. Tô Mặc Huy bế Tô Mông lên từ sau lưng, để cô ngồi ở trên ghế, ôm thân thể đang cao trào của cô. Cô đưa lưng lại ngồi trên đùi anh, hai chân mảnh khảnh bị Tô Mặc Huy tách ra, mở rộng thật rõ, cửa huyệt lúc đóng lúc mở phun ra dâm dịch. Môi lưỡi nóng bỏng của anh ôn nhu liếm láp bên tai cô, bàn tay to vuốt ve trên dưới khe thịt, "Cục cưng chảy thật nhiều nước đó~" Đầu Tô Mông không còn sức gác lên bờ vai rộng của anh, cô thẹn thùng đáp nhẹ, rõ ràng cô có thể cảm nhận được cảm xúc nóng bỏng của gốc sinh mệnh đó, mà anh lại để thứ có kích cỡ khiến người ta sợ hãi kia vào cửa động nhỏ hẹp của cô, mang đến vui sướng cực độ cho cô. Đôi tay Tô Mặc Huy đẩy ra môi âm hộ múp míp, ba ngón tay song song với vào vuốt ve vách thịt ngọc ngà bên trong, moi móc nó, đương lúc ngón tay rời khỏi đã dính ướt một mảnh, ba ngón tay bị dính nhớp từng sợi chỉ nối nhau. Mức độ ẩm ướt này cũng đã đủ để đón nhận cây gậy thô dài của anh, Tô Mặc Huy cởi ra cái quần bao bọc nơi đó căng cứng, anh lấy ra cây hàng nhắm vào động Thủy Liêm, cắm vào. Trong phòng ăn ấm áp lãng mạn, người đàn ông dùng tư thế xi tiểu trẻ con ôm lấy người phụ nữ, đôi tay vững chắc ôm lấy cặp đùi mượt mà, thân thể nhỏ xinh của cô nhanh chóng bị nhấc lên kéo xuống nuốt vào gậy thịt cứng rắn làm người ta sợ hãi, đồng thời anh linh hoạt mạnh mẽ đẩy hông đâm thẳng. Tô Mặc Huy không chút nào thương tiếc đấu đá lung tung thật thô bạo trong cơ thể Tô Mông, đẩy thẳng một hồi xóc nảy, đôi gò bồng đảo cũng bị chấn động mà lắc lư lên xuống. "A... A... A... Quá sâu......" Tiếng rên rỉ của Tô Mông vì sự va đập mà đứt quãng, hai mắt cô mê ly thất thần nhìn lên đèn treo trên trần nhà, khóe mắt đỏ hồng còn vương nước mắt, khóe miệng cũng không ngừng tràn ra nước bọt trong suốt. Mà chính diện bên dưới là đầu vai tinh xảo để lộ, xương quai xanh mảnh khảnh, và từng dấu hôn đỏ thẫm, đôi vú vì bị địt mà sóng sữa lăn tăn, cũng toàn là dấu vết chơi ác của anh. Giữa đùi trắng nõn là cửa huyệt bị chơi đỏ bừng, chính nó đang ngậm lấy dương vật phun ra nuốt vào không ngừng, trên dương vật đang ra vào kia, dính đầy mật nước trơn trượt của cô gái, đảo điên bên dưới thành bọt biển dày dặc, dâm dịch đặc sệt theo động tác gậy thịt và trứng dái va đập văng tứ tung khắp nơi. Hoa huyệt non nớt kia điên cuồng co rút mút vào gậy thịt nóng bỏng, vừa chật vừa mềm, hơn nữa còn trơn và ấm áp, dưới trăm ngàn cú nắc, cuối cùng Tô Mặc Huy sảng khoái không giữ được nữa, quy đầu to cứng chọc đến tử cung nhỏ hẹp, va chạm từng chút một, tựa như muốn xé rách cổ tử cung, đấu tranh anh dũng. Trên bụng nhỏ bằng phẳng của Tô Mông, không ngừng xuất hiện hình dáng gậy thịt, độ cong rõ ràng hết đợt này đến đợt khác, thể hiện anh cắm sâu thế nào, sức lực mạnh ra sao. Người đàn ông kiên quyết không ngừng cọ xát tàn nhẫn, thịt non bên trong tử cung gắt gao nuốt lấy bao bọc quy đầu to, hoa tâm mẫn cảm không ngừng co rút, lấy lòng mút hút mã mắt, Tô Mặc Huy chỉ cảm thấy cả người giống như có dòng điện chạy dọc, tê dại sảng khoái, anh kêu rên ra tiếng. Bị khoái cảm kích thích, anh khen thưởng lên làn da trơn mịn khiến người ta quên lối về kia, gặm mút tấm lưng bóng loáng, sau cổ thon dài tuyệt đẹp, rồi nghiêng đầu ngậm lấy hạt ngọc nhỏ đỏ bừng, mút tấm tắc vang động. Vách trong hoa huyệt bị cọ xát tê dại, thịt non bên trong tử cung còn đang bị đầu nấm xâm phạm, núm vú bị ngậm cắn... Tất cả điểm mẫn cảm nhất của cô đều đang bị xâm nhập, cô bị chơi đùa thoải mái vô cùng, khoái cảm đê mê cắn nuốt tất cả lý trí của Tô Mông, hai tròng mắt mê mang ngập nước mông lung, cô chỉ có thể vô thức yêu kiều rên rỉ truyền đạt cảm giác của mình. "Ưm hư... A... Thầy... Nhanh lên... Sắp tới... A... Muốn... Bắn..." Tô Mặc Huy nghe vậy, anh ôm cơ thể cô đứng lên, để cô ghé vào trên bàn cơm, dùng tư thế đâm vào từ phía sau nhanh chóng lao tới, lúc này đây Tô Mông lâm vào trong đợt tiến công điên cuồng, thân thể cô co rút rồi chạm đến cao trào mãnh liệt. Cô không chịu được khoái cảm kích thích mãnh mẽ như thế, đành nắm loạn cánh tay anh để giữ vững, đồng thời âm tinh đặc sệt ào ạt tưới trên mã mắt để ở cổ tử cung. Cuối cùng Tô Mặc Huy không nhịn được nữa, anh gầm nhẹ một tiếng, bắn ra dung nham nóng bỏng trong tử cung. Thời gian anh bắn tinh rất dài, sau khi bắn xong gậy thịt lớn còn chưa mềm mà vẫn cắm trong tử cung co rút, cọ cọ, chọc chọc. Tô Mông còn đang trong cao trào sao chịu được tra tấn như vậy, tiểu huyệt vì bị anh bắn mà co rút, vách thịt siết loạn, cô rên rỉ ôm đầu Tô Mặc Huy hút vú mình, cơ thể nhạy cảm không ngừng run rẩy. Dưới tốc độ bắn ra nhanh của anh, trong đầu Tô Mông hiện ra ánh sáng trắng, hột le mất khống chế phun ra một dòng nước hoa lệ, cổ tử cung cũng bắn ra âm tinh. Tô Mặc Huy ôm Tô Mông ngồi lại trên ghế lần nữa, hai người thở hổn hển dựa sát vào nhau, hưởng thụ tiếp xúc thân mật mang đến khoái cảm sung sướng. Người đàn ông thân mật hôn lên vành tai cô, "Cục cưng à, bài kiểm tra sức khỏe hôm nay em vừa lòng không?" Trên mặt Tô Mông đầy ửng hồng, tóc trên thái dương bị mồ hôi thơm làm ướt nhẹp, ánh mắt say mê, khóe miệng còn vương lại nước bọt lấp lánh, dáng vẻ yêu mị vừa trải qua làm tình, cô yếu ớt thở dốc trong tiếng cười mang theo sự dụ hoặc chết người, "Cho anh điểm tối đa." Tô Mặc Huy thấy bộ dáng mê người này của Tô Mông, dương vật chôn trong hoa huyệt có xu hướng lớn lại. Tô Mông cảm ứng được, cô cao giọng nhắc nhở nói, "Ngày mai em còn phải dậy sớm đấy." Tô Mặc Huy rủa thầm một tiếng, biết ngày mai là ngày cuối cùng đấu thầu của cô, anh cũng không thể quá đáng được một tấc lại muốn một thước. Anh vẫn còn đang bị u huyệt ấm áp bao bọc, mị thịt co rút vẫn đang không ngừng đè ép cắn nuốt, thú tính của Tô Mặc Huy dần bị đánh thức. Đau dài không bằng đau ngắn, anh đơn giản ôm cô nhấc lên rút gậy thịt ra, vách thịt hút rất chặt, mật nước bên trong lại nhiều, lúc rút ra còn vang lên một tiếng "Phụt", dịch trắng dính nhớp bị gậy thịt to chặn lại, theo cửa huyệt đóng mở mà chảy xuống kẽ mông. Cái động nho nhỏ nhưng chứa rất nhiều dâm dịch, sau khi anh rửa sạch cơ thể cho Tô Mông trong phòng tắm xong, lại đến một hồi tra tấn hạnh phúc của Tô Mặc Huy.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]