Tô Mặc Huy không kiêng dè dương vật của mình còn đang cứng, anh an ủi Tô Mông, "Đừng sợ, cô ấy đã đi ra ngoài rồi, tôi đã sớm đưa đơn ly hôn, em không cần lo lắng cũng đừng áy náy."
Ở trong lòng anh, giây phút anh đưa đơn ly hôn ra chẳng khác nào đã ly hôn cả, nhưng anh lo cô bị hoảng sợ, không dám tiến tới.
Tô Mông dần dần bình phục tâm tình mới nhô đầu khỏi lồng ngực anh, cô che lại hai má ửng hồng của mình, ảo não nói, "Vừa khéo cũng đã mất mặt rồi."
Tô Mặc Huy bật cười, "Đều do anh, đều là anh sai, nếu không phải anh lừa em đến đây, em cũng sẽ không ở đây."
Cũng sẽ không xảy ra chuyện xấu hổ như vậy...
Nửa câu sau, anh thức thời không nói ra, miễn cho cô không có mặt mũi gặp người, co rúc trong chăn tự buồn chính mình.
Tô Mông lẩm bẩm, "Vốn dĩ phải trách anh mà."
Cô chuyển chủ đề, am hiểu lòng người, "Anh đi nhìn chị Lâm Viện đi, em không sao."
Tô Mặc Huy vẫn luôn xác nhận, "Thật sự không sao chứ?"
"Vâng" để chứng minh cho bản thân, Tô Mông còn mở hai tay đang che mặt mình ra cho anh nhìn, thúc giục anh, "Em không sao thật, anh mau đi đi."
Lúc này Tô Mặc Huy mới cầm tay cô kéo lên dương vật nóng bỏng của mình, trêu đùa, "Em không sao, nhưng anh có sao, em bảo anh đi ra ngoài như vậy sao?"
Tô Mông kinh ngạc với tâm thái của anh, bị vợ bắt gian trên giường còn không bị dọa mềm à, nhưng trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-vi-cau-dan/571279/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.